Tâm Hỏa của Lương Âm thiêu đốt hơn nửa đêm, ba quận cũng không binh lính bị ngọn lửa thôn phệ. Dù sao, lúc ấy bọn họ đang vây công main.
Vân Phi Dương cũng không trông cậy vào việc thiêu chết binh lính, mục đích chủ yếu là tạo cho đối phương phiền phức cùng khủng hoảng.
Hiển nhiên, hắn thành công.
Lấy một người giết vào trại địch, chém giết ba ngàn binh, đánh trọng thương Vũ Tông đỉnh phong, khiến địch quân khủng hoảng, Sau đó, một trận đại hỏa đi qua, trướng doanh bị đốt cháy hầu như không còn, làm bọn hắn sau này chỉ có thể ngủ ngoài trời.
Ngày thứ hai.
Ba quận cũng không công thành, bọn họ cần điều chỉnh thương nghị, tiếp theo nên tiến công như thế nào, đồng thời đưa ra chiến thuật xử lý tên Bạch Bào thiếu tướng đáng ghét này.
Như thế, cũng cho Thiết Cốt Thành thời gian thở dốc ngắn ngủi.
Vân Phi Dương thi triển cấm thuật, tu vi từ Vũ Tông trung kỳ, rơi xuống Vũ Sư đỉnh phong, hắn cũng không thèm để ý, mục đích của hắn chỉ muốn ngăn cản địch quân tiếp tục tiến công, trì hoãn thời gian, trả giá như vậy rất xứng đáng.
Trêи cổng thành.
Lâm Chỉ Khê nhìn ngoài thành, nói:
- Ngươi đêm qua quá lỗ mãng.
Vân Phi Dương cười một tiếng, đáp:
- Ngươi đang quan tâm ta?
Lâm Chỉ Khê hoàn toàn lạnh lùng như trước đây, đáp.
- Trận pháp Thiết Cốt Thành cần ngươi đến chủ trì, nếu như xuất hiện ngoài ý muốn, tùy thời sẽ thất thủ.
- Ai.
Vân Phi Dương nói:
- Đừng trực tiếp như vậy chứ, không thể qua loa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651774/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.