Vân Phi Dương ôm Lương Âm, từ trêи tường thành nhảy xuống, quỷ mị phóng tới trận doanh địch quân trú đóng.
Ba quận phái người âm thầm đến phá trận, lấy tính cách Vân Đại Tiện Thần, có qua có lại mới toại lòng nhau chứ.
Hắn bồng theo Lương Âm đến, hiển nhiên muốn làm chuyện lớn!
Nghịch Thiên Quyết vận chuyển, Vân Phi Dương che đậy tất cả khí tức phi nhanh trong đêm tối, thi triển nghệ thuật ẩn tàng hoàn mỹ.
Rất nhanh.
Hai người đã đứng bên ngoài doanh trại lâm thời của ba quận đã thấy rất nhiều binh lính tuần tra.
Lương Âm có chút khẩn trương nói:
- Quá nhiều người.
Vân Phi Dương cười một tiếng, nói:
- Ta đi hấp dẫn lực chú ý của bọn chúng, cô phụ trách phóng hỏa nhé.
- A?
Lương Âm có chút mộng.
Tuy mặt ngoài quân doanh chỉ có vài trăm người cảnh giới, nhưng bên trong đồn trú ba mươi vạn đại quân a.
Nàng lo lắng nói:
- Ngươi chớ làm loạn.
Vân Phi Dương xoa khuôn mặt nàng, cười nói:
- Quan tâm chính mình nhiều hơn đi, đừng ở thời điểm phóng hỏa bị người ta bắt giữ.
Lương Âm chân thành nói:
- Ta bây giờ ta, không phải ta lúc trước kia đâu.
Từ khi giác tỉnh thần hồn, hấp thu Tử Viêm, kinh lịch trọng lực Tụ Linh Trận tu luyện, cô gái này chưa từng bày ra thực lực chân chính.
Vân Phi Dương cười nói:
- Vậy giờ hảo hảo biểu hiện đi.
Nói rồi thả nàng ra, một mình hướng quân doanh bay đi, trong tay trống rỗng xuất hiện một thanh trường thương.
- Người nào?
Binh lính phụ trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651772/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.