Vân Phi Dương dùng Trọng lực Tụ Linh Trận huấn luyện binh lính, tuyệt đối tàn phá thể xác tinh thần, nhưng bọn hắn cũng được ích lợi không nhỏ.
Kinh lịch rèn luyện một canh giờ, có không ít người đột phá, bước vào Vũ Lực cao hơn.
Điều này để bọn hắn mừng như điên, nếu như không phải đã kiệt sức, chắc sẽ tiếp tục vào trận lần nữa rèn luyện!
- Ha... Ha...
Diệp Nam Tu suy yếu nằm trên đồng cỏ, truyền đến tiếng cười đứt quãng.
Hắn tiến vào trọng lực Tụ Linh Trận loại nhỏ, tiếp nhận trọng lực áp bách cấp Vũ Đồ trung kỳ, tu vi đột phá đến Vũ Lực ngũ đoạn!
Nếu thời gian bình thường thì phải tốn 1 năm.
Nhưng lúc này chỉ trong canh giờ đã từ Vũ Lực tam đoạn tăng lên Vũ Lực ngũ đoạn, thật nhanh a!
Hắc Vũ và Khúc Vãn Ca cũng đột phá đến tứ đoạn.
Một khắc này.
Bọn họ có chút khí lực, nhất định sẽ ôm đầu khóc rống để chúc mừng vui sướng trong lòng, không có thiên phú cường đại, mỗi một lần đề thăng, đối với ba người đều khắc cốt ghi tâm như vậy.
Nói thật.
Vân Phi Dương đã xem đám người Diệp Nam Tu như huynh đệ, hoàn toàn có thể dựa vào Tiên Lộ Quỳnh Tương để bọn hắn cấp tốc đột phá.
Nhưng hắn lại không làm.
Bời vì, hiện tại tăng lên không có ý nghĩa.
Chỉ khi để bọn hắn nỗ lực gấp trăm lần, từng bước một đột phá mới chân chính cường đại!
- Đừng cười.
Vân Phi Dương quát lớn.
- Nghỉ ngơi một canh giờ, tiếp tục cho ta!
- Vâng...
Bọn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651755/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.