Thôi Băng Duệ một mặt khổ sở theo phía sau.
Giờ phút này hắn không chen miệng vào được, bời vì quan hệ đến việc bán đấu giá, Xuân Lan cùng Thu Cúc đang thao thao bất tuyệt.
Nói thật.
Có thể tại phòng đấu giá lăn lộn.
Hai nữ chẳng những tư sắc có, mồm mép cũng rất lưu loát, một đường giảng giải, để Vân Phi Dương nghe xong đã hiểu
Hắn cười nói:
- Ta chỗ này có mấy thứ đồ muốn đấu giá, có thể nói cho ta nghe một chút quá trình?
- Vân công tử.
Xuân Lan xinh đẹp cười nói:
- Phòng đấu giá Thôi gia chia làm hai loại ủy thác gửi bán và bán đứt, không biết ngài muốn chọn loại nào đâu?
Vân Phi Dương hỏi:
- Hai loại khác nhau ở chỗ nào?
Thu Cúc giải thích:
- Cái gọi ủy thác gửi bán, là công tử lấy đồ vật ra ủy thác cho phòng đấu giá chúng ta, dựa theo thời gian cố định, thống nhất đấu giá, đến lúc đó đấu giá được bao nhiêu, bên ta rút ra hai thành làm đấu giá phí.
- Hai thành?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Bán 100, cho bán đấu giá 20, cái tỷ lệ này có chút cao.
Thu Cúc nhìn mặt nói chuyện, vội vàng cười nói:
- Đương nhiên, đây chẳng qua là chính sách đối với ngoại nhân, Vân công tử là đại ca Thôi thiếu gia, cũng chính là người một nhà, chỉ cần rút một thành.
Thôi Băng Duệ vui vẻ trong lòng, thần khen.
"Quả nhiên thị nữ do phụ thân tuyển chọn tỉ mỉ, quả biết cách ăn nói."
- Ừm.
Vân Phi Dương gật gật đầu, hỏi tiếp.
- Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651719/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.