Lương Âm chầm chậm mở mắt.
Giờ phút này, nàng không còn là nàng, mà là tàn hồn Tâm Hỏa Chi Thần vẫn luôn ẩn núp giấu sâu trong cơ thể.
Sau khi vị đại Thần này tỉnh lại thì hỏa diễm cường đại đến cực hạn, dung nham trong tuyền khẩu kịch liệt quay cuồng, giống như rất kiêng kị, lại như rất hưng phấn.
Cùng lúc đó.
Một cỗ Thần lực không tính quá mạnh ngưng tụ bốn phía.
Thuộc tính này bộc phát sau khi Tâm Hỏa Chi Thần thức tỉnh, giống như kỳ thi đấu săn thú trước kia, khi Kim Cương Thần bùng nổ.
Cũng may, nơi này là không gian phong bế, nếu như Thần lực xuất hiện bên ngoài thì những võ giả trong Cổ Chiến Trường sẽ bị cổ hơi thở này ăn mòn, sinh ra cảm giác sợ hãi thật lớn.
Thần lực xuất hiện, thành toàn Vân Phi Dương.
Thần Văn trên cánh tay phải của hắn lấp lóe ánh sáng, điên cuồng hấp thu, bổ sung năng lượng!
Nhưng.
Vân Phi Dương cũng không để ý điều này mà lui về phía sau một bước. Hắn biết Tâm Hỏa Chi Thần sẽ giống như Kim Cương Thần, tạm thời điều khiển thân thể Lương Âm, mà lúc này hai mắt nàng lấp lóe hỏa diễm, giống như rất tức giận!
Điều này thật phiền phức.
Kiếp trước trộm Tị Hỏa Thần Châu, nàng chắc rất thống hận mình, nếu như động thủ, mình có thể bị nàng cạo chết!
Nghĩ đến đây, Vân Phi Dương cứng ngắc cười một tiếng, nói:
- Ha ha, đã lâu không gặp.
Rất lâu, khoảng chừng một vạn năm.
Tâm Hỏa Chi Thần lạnh lùng nói:
- Đúng như Trí Tuệ Chi Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651711/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.