Các cao thủ Đông Lăng học phủ bảo vệ học sinh của mình, tuyệt không sợ!
Nhưng.
Bọn người Trương Diệu Tổ cũng không để vào mắt.
Bên họ có mấy chục người, Vũ Tông đã vượt qua 20, bên còn Đông Lăng học phủ, Cao Viễn Chúc có mặt thì cũng được bảy tám Vũ Tông, không cấu thành bất cứ uy hiếp gì!
Đông Lăng học phủ người ít, nhưng khí thế bọn hắn không kém mười đại gia tộc chút nào.
Trương Diệu Tổ cười lạnh nói:
- Chỉ bằng mấy người các ngươi, cũng muốn ngăn trở chúng ta?
Một Gia chủ khác lên tiếng.
- Cầm thuẫn bài giao ra đi, như vậy mới không thương tổn hòa khí.
Đám người bên Đông Lăng học phủ cười cười.
Học sinh chúng ta xém chút bị các ngươi đánh chết, còn có mặt mũi nói thương tổn hòa khí?
Tiêu Cảnh Phong nói:
- Thiên tài địa bảo, người có duyên được, học sinh của ta đã nắm tới tay, cũng là hắn nên có, dựa vào cái gì giao ra, mà các ngươi, lại có tư cách gì?
Thái độ quyết không thỏa hiệp!
Thời điểm này rồi mà mọi người vẫn che chở mình, lòng Vân Phi Dương sinh ra cảm kích.
Phải biết.
Tại Thần Giới, khi hắn bị trấn áp, chả thấy một ma nào đứng ra can ngăn cả.
Trương Diệu Tổ lạnh nhạt nói:
- Chư vị, nếu Trương gia ta đạt được thuẫn bài, về sau có phát hiện bảo vật, sẽ để các ngươi phân phối, ta sẽ không tham dự, còn sẽ đáp tạ một số tiền lớn!
Vì khiên phòng vệ Vũ Vương cấp, Trương gia Gia chủ liều!
Các gia tộc vốn còn đang phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651703/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.