Vân Phi Dương khống chế kiếm khí, để Thái Trưởng Lão Nhiễm gia rất khiếp sợ.
Nhưng.
Kiếm khí chỉ 30 Trọng lại có thể chém giết mình? !
Hắn lạnh lùng quát.
- Muốn một kiếm chém lão phu, tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi không được!
- Thật sao?
Vân Phi Dương bỗng nhiên bước một bước, tay trái vung kiếm, kiếm khí cuồng bạo như gió như sóng ầm ầm mà đến, thanh thế vô cùng mạnh mẽ!
Ong ong!
Bức tường hai bên rung động kịch liệt, gần như không thể chống đỡ!
Càng quỷ dị là.
Kiếm khí Vân Phi Dương phóng đi, bỗng nhiên biến lớn cao mấy trượng, giống như đại hồng thủy!
- Hả?
- Làm sao?
Võ giả cùng con đường ngẩng đầu nhìn lại, thấy cách đó không xa có một đạo kiếm khí cường đại xuất hiện, mang theo khí tức cuồng bạo ập tới!
- Kiếm khí thật lớn!
- Là ai!
Đám người quá sợ hãi.
Bọn họ nhìn đoán, kiếm khí kia chí ít cao bốn trượng!
Sắc mặt Lâm Nhược Hiên nghiêm túc, thi triển thân pháp bay lên, muốn tìm tòi hư thực, nhưng lại bay được nửa trượng đã rơi xuống.
- …
Sắc mặt lão cứng ngắc.
Trong mê cung to lớn, không chỉ có trận pháp ngăn cản Linh Niệm, còn có trận pháp áp chế phi hành!
Kiếm khí Vân Phi Dương bỗng nhiên biến lớn, cũng rung động Thái Trưởng Lão, nhưng hắn gặp nguy không loạn, hai tay bỗng nhiên đập vào khí thuẫn, gia trì cường độ.
Đây là thuẫn và kiếm, phòng ngự cùng lực lượng quyết đấu!
Hai bên đều đạt tới 30 Trọng thuần linh lực!
Nhưng.
Càng bất ngờ là!
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651695/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.