Vân Phi Dương ôm Mục Oanh ngồi lên Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, vội vàng đuổi theo Thần Thần.
Mê cung to lớn có rất nhiều cửa vào, bên trong cũng có rất nhiều đường rẽ, không đi hơn mười bước, lại có một ngã rẽ.
Dưới sự chỉ đường của Thần Thần.
Vân Phi Dương rẽ trái rẽ phải, thành công mất phương hướng.
Sắc mặt hắn có chút khó coi, không chỉ bời vì mất phương hướng, càng trọng yếu hơn là nơi này có trận pháp quấy nhiễu Linh Niệm, khiến hắn không thể mở rộng Linh Niệm điều tra khắp nơi.
Linh Niệm là một đôi mắt to mạnh, có thể xuyên thấu sự vật, bắt được tình huống chung quanh.
Mất đi Linh Niệm, Vân Phi Dương trong mê cung này giống như con ruồi không đầu đi loạn, phía trước có nguy hiểm hay không, cũng không biết được.
Loại cảm giác này rất khó chịu.
Vui mừng là, sau khi Thần Thần dẫn đường một lúc, cuối cùng đứng tại một thông đạo, nơi đó có một gốc dược tài tam phẩm cao cấp chôn trong đất bùn, dược thảo đã thành thục.
- Không tệ, không tệ!
Vân Phi Dương ngồi xuống, cẩn thận từng li từng tí đào dược tài ra, ném vào trong không gian giới chỉ.
- Sân Sân!
Thần Thần ngạo nghễ quay người, lại bắt tiến về một hướng khác.
Vân Phi Dương mang theo Mục Oanh, vội vàng đi theo.
(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)
...
Mê cung to lớn trong lăng mộ Vũ Hoàng thuộc về giai đoạn thứ hai, bên trong có rất nhiều thiên tài địa bảo cùng vũ khí.
Đây cũng là Tiêu Dao Hoàng lưu lại một cơ duyên cho thế nhân.
Vân Phi Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651693/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.