Độc Xà tiếp nhận sự thật mình đã trở thành thủ hạ Vân Phi Dương.
Xác thực mà nói.
Sau khi hắn tỉnh lại nhìn thấy nam nhân này, hắn không có ý định cự tuyệt. Bời vì, mình đã chết qua một lần, chính hắn cho mình cơ hội nữa để được sống.
Dù trông đại môn, hay quét đình viện, không phải cuộc sống bình thường mình muốn sao.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương tuyệt sẽ không để một sát thủ có thể làm bị thương chính mình đi trông đại môn.
Nhân tài thì phải được trọng dụng.
Trong kế hoạch, hắn tính toán lấy người này làm trung tâm, thành lập một Thế Lực Hắc Ám mới, nhưng không phải tổ chức sát thủ!
Mà là một cơ cấu thu thập tình báo.
Trong Vạn Thế Đại Lục vẫn còn mười một người màng Thần hồn không biết ở nơi nào, muốn tìm bọn họ, chỉ dựa vào vận khí thì không thể.
Nếu có một cơ cấu tình báo khắp thiên hạ thu thập tư liệu, có thể từ đó tra được dấu vết.
Bất quá.
Vấn đề tới.
Muốn thành lập một tổ chức, phải cần có địa bàn!
Vân Phi Dương cũng không phải Trương Hằng, không có Tiền Trang Trương gia làm đại bản doanh, lại không thể đặt cơ cấu tình báo tại Tây Uyển Cư.
Như thế thì quá không ổn.
- Xem ra, đến lúc đi tìm một mảnh đất trống.
Vân Phi Dương nói tới đất trống không phải hai ba mẫu, mà là một tòa thành trì, bời vì, hắn còn muốn thành lập thập nhị tinh Thành!
- Phụ thân Lâm Chỉ Khê là lão đại Đông Lăng Quận, tìm hắn đòi miếng đất chắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651683/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.