- Nhanh bắt đầu đi!
- Quy củ giao đấu này người nào không biết chứ!
Mọi người lại ồn ào.
Chiêm Long cứng ngắc cười một tiếng, chợt nhìn về phía Cao Viễn Chúc, chắp tay nói:
- Cao viện trưởng, tất cả mọi người đã chờ mong như thế, mời phái ra thiên tài chiến trận đầu tiên ra sân đi.
- Đi thôi.
Cao Viễn Chúc nhìn Pháp Tể.
- A di đà phật!
Pháp Tể đứng lên, trên mặt có chút không tình nguyện.
Không phải nói tới đây được xem yếm nữ hài sao? Hai ngày nay hắn chỉ bị bắt tu luyện không có thời gian rảnh, nào có áo yếm với nữ hài nào, nói không giữ lời!
- Tiểu hòa thượng.
Vân Phi Dương cười nói:
- Thắng trận đấu, ta dẫn ngươi đi.
Ánh mắt Pháp Tể hiện lên vẻ hưng phấn, vung tay áo leo lên đài.
Tâm tính không kiên định nha.
- Hòa thượng sao?
- Ha ha ha, Đông Đông Lăng học phủ có thể thu học sinh loại tiểu hòa thượng này, buồn cười chết ta.
Mọi người cười rộ lên.
Pháp Tể đi đến đài, sờ sờ đầu bóng loáng, nhếch miệng cười, cười rất ngây thơ.
Xoát.
Đột nhiên, một thiếu niên nhảy lên.
Tuổi tác người này khá lớn, nhìn qua mười bảy mười tám, mặc một thân trang phục màu lam nhạt, tràn đầy tinh thần.
- Lam Vũ?
Đám người ngạc nhiên.
Tại Thiên Vũ Thành, không chỉ có Thập Vũ Chi Tinh, còn có rất nhiều thiên tài được thế nhân biết.
Tên gọi Lam Vũ này cũng trong số đó.
Tuy, tu vi chỉ có Vũ Sư sơ kỳ, nhưng trong đồng lứa đã rất không tệ, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651653/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.