Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Làm người trong nghề, Vân Phi Dương biết hầu như các loại độc, trong đó có một loại độc cho dù vạn độc bất xâm cũng khó có thể chống cự.
Xác thực mà nói.
Loại này không phải độc, nó là một loại thuốc.
Có thể thôi phát thất tình lục dục của võ giả, dù Thần cũng khó kháng.
Loại độc này rất khó xua tan sau khi phục dụng, sẽ cho người ta quên hết mọi thứ, làm ra sự việc g không lý tính.
Loại độc này, tên Xuân độc.
Hoặc có tên khác —— Xuân dược.
Bây giờ, Lăng Sa La phục dụng loại độc này, nếu loại bình thường thì cũng thôi đi, nhưng loại nàng phục dụng có tài liệu luyện chế là Hoa Xà Dịch trăm năm.
Rắn tính dâm!
Độc dịch Hoa Xà Trăm năm chứa hiệu quả thúc tình mãnh liệt.
Nàng sở dĩ có loại độc dược này, cũng vì ngoài ý muốn, vốn một mực cất trong không gian giới chỉ, nhưng lúc vừa rồi phối độc tiện tay lấy ra.
Vù vù!
Lăng Sa La đổ mồ hôi lâm ly, hô hấp dồn dập.
Giờ phút này nàng đã dần dần mất ý thức, trong đôi mắt đẹp khi thì lạnh lùng, khi thì lóe ra phong tình vạn chủng.
Hiển nhiên.
Nàng đang kịch liệt chống lại xuân dược!
Nhưng.
Lấy ý chí lực yếu kém cùng tu vi Vũ Đồ sơ kỳ, nàng đâu thể thể chống lại, vẻn vẹn mấy hơi thở, đã triệt để mất đi chính mình.
Xoạt!
Lăng Sa La nhào về phía Vân Phi Dương.
Nàng gắt gao ôm hắn, trên gương mặt treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651631/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.