Vân Phi Dương mặc dù ngạnh kháng được cự quyền, nhưng không thể bảo trì kết giới, cuối cùng ầm ầm vỡ nát, chính mình cũng bị thương.
Hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Gia chủ các đại gia tộc cũng thiếu chút thổ huyết theo!
20 trọng thuần linh lực.
Một quyền đánh xuống chẳng những có thể đón lấy, còn né tránh tiêu sái mà phun ra có một ngụm máu, đừng đả kích người như vậy chứ!
Bọn hắn không thể lý giải được.
Vân Phi Dương mặc dù rất mạnh, dù có thể nắm giữ thực lực Vũ Tông, cũng không nên mạnh như vậy.
Hết lần này tới lần khác.
Đều không như bọn họ mong muốn.
Việc này quả thật rất kích thích tâm lý người khác.
Dưới đài.
Đám học sinh tận mắt thấy cũng ngơ ngác.
Nguyên bản bọn họ nghĩ Vân Phi Dương sẽ bị miểu sát, nhưng hắn lại đánh Trương Hằng hoa rơi nước chảy. Bây giờ, người ta lấy át chủ bài đáy hòm ra ngoài, vẫn không thể miểu sát hắn!
- Cái này…
Ánh mắt Bảo Lỵ đờ đẫn.
Nửa năm qua, nàng một mực quan sát Vân Phi Dương.
Tiểu tử kia ngày bình thường tại Tây Uyển Cư trồng rau nuôi lợn, ngẫu nhiên đi luyện võ tháp tu luyện, tạo cho người ta cảm giác rất lười biếng.
Tại sao hôm nay, hắn đứng trên Sinh Tử Đài lại có thực lực khủng bố như thế?
Keng!
Đột nhiên, trong tay Vân Phi Dương xuất hiện kiếm gãy, trong con ngươi lấp lóe vẻ lạnh lùng.
Động kiếm.
Đại biểu cho việc hắn chân chính nghiêm túc.
Nói đùa cái gì thế.
20 trọng thuần linh lực bạo phát, nếu như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651620/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.