Phù phù!
La Mục bị một chân đá bay đụng vào tàng cây.
Gia hỏa đáng thương, giờ phút này đã mất đi cơ hội giác tỉnh, bất quá con ngươi hắn dần dần trong suốt, khôi phục ý thức.
- Ta làm sao thế?
Hắn gian nan đứng lên, vẻ mặt mờ mịt.
Thời khắc Thần hồn giác tỉnh đó hắn quên hết mọi thứ xung quanh, chỉ nhớ rõ Chu Đào đang phóng tới, rồi sau đó như thế nào thì hắn không còn nhớ.
- Cái này…
Trưởng lão ẩn tàng chỗ tối nhao nhao sụp đổ.
Vân Phi Dương làm sao lại đột nhiên xuất hiện, dung nhập vào vòng ánh sáng kia thế?
Bọn họ không nghĩ ra nhưng lại gắt gao nhìn chằm chằm khí đoàn.
Bất quá.
Bởi vì khí đoàn ẩn chứa năng lượng cổ quái, không có cách quan sát những gì đang diễn ra bên trong.
- Mẹ nó chứ!
Chu Đào kéo lấy thân thể thụ thương, vòng qua khí đoàn, đi tới trước mặt La Mục.
Ba!
Hắn đạp lên người La Mục, cả giận quát:
- Tiểu tử, ngươi trâu bò nha!
Vừa rồi khí tức đột nhiên bạo phát quá đáng sợ xém chút dọa hắn đái trong quần, nhưng bây giờ tiểu tử này ngã trên mặt đất, khí tức kia đã biến mất hoàn toàn, thời cơ tốt nhất trừng trị hắn đã đến.
- Ta để ngươi chảnh nè!
Chu Đào hung ác giẫm một chân.
Vừa rồi hắn bị đánh bay ra, để hắn chịu một ít vết thương, nhưng với thể trạng của hắn hiện tại xử lý La Mục còn rất nhẹ nhàng.
Hắn lạnh giọng quát:
- Đánh đến chết cho ta!
Đám học sinh Mậu Thổ Đường nhao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651610/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.