Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Thì ra, Tô Tình chỉ là một trong một người hắn thầm mến, đằng sau còn có mấy chục người xếp hàng nữa.
Vân Phi Dương nhìn qua xấp tư liệu, cả người phát mộng, phải biết, sau khi sống lại, hắn cũng tự xưng phong lưu, nhưng so sánh với gia hỏa thích một lượt cả trăm nữ hài, quả thực quá yếu!
- Đại ca, ngươi được hay không thế?
Chung Vũ đặt mông ngồi sau lưng Vân Phi Dương, thấy hắn lật xem tư liệu, khi thì cau mày, khi thì lắc đầu, nhất thời cảm thấy tên này không đáng tin cậy.
Vân Phi Dương dừng lại, nhìn hắn nói:
- Tiểu tử, ngươi có phải bị bệnh hay không, để ý những cô bé đều có người trong lòng, ta giúp ngươi thế nào đây!
- Hắc hắc.
Chung Vũ gãi đầu nói:
- Đại ca, không phải còn câu, nói thế nào ta, à…là chỉ cần vung cuốc siêng năng đào, không có góc tường nào không ngã cả!
"Loảng xoảng bang"
Vân Phi Dương cầm văn kiện đánh vào đầu hắn, nói:
- Đào đào đào, chỉ biết đào góc tường, chả có chút chí khí nào cả!
Chung Vũ ôm đầu, vẻ mặt cầu xin, nói:
- Đại ca, ta cũng không muốn để đào góc tường người ta đâu, thực ngay từ đầu, cô bé này đều độc thân, nhưng một mực không dám thổ lộ, kết quả bị người ta cướp đi.
Vân Phi Dương chỉ hắn trán nói:
- Thích thì cứ nói, muốn thì truy, âm thầm cái rắm ấy.
Chung Vũ nói:
- Ta không có can đảm này a.
"Ai."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651548/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.