"Tỷ tỷ đại nhân, mau cứu ta!"
Thấy Kaisha xuất hiện, Lương Băng hai mắt sáng lên, cố vùng vẫy để thoát ra hay tay rồi vội vàng hướng về cô nàng cầu cứu.
Kara mỉm cười, cũng không cố gắng giữ lại, để Lương Băng thành công tránh thoát nhào vào Kaisha lòng ngực.
Rơi vào Kaisha quen thuộc vòng tay ấm áp, Lương Băng cảm thấy an toàn cực kỳ, nào giống như trong vòng tay ai đó, cô gái nhỏ liếc nhìn Kara thè lưỡi một cái, rồi hướng về Kaisha ngực chui vào, lập tức nước mắt nước mũi giàn giụa, miệng mếu máo không ngừng tố cáo Kara tội ác.
"Tỷ tỷ đại nhân, cái tên này chiếm ngươi phòng ngủ, còn trêu đùa ta, còn bảo nàng cũng là Thiên Sứ nữ nhi, ai cũng là Thiên Sứ nữ nhi..."
Kaisha cùng Kara gật đầu chào hỏi, rồi cười cười nhìn xuống trong ngực nàng vẫn đang không ngừng kể khổ Lương Băng.
Cô gái nhỏ này đừng nhìn mặt ngoài ngây ngô ngốc bạch ngọt, trên thực tế nghịch ngợm tinh quái so với Hạc Hi còn hơn chứ không kém.
Nhưng đối mặt với muội muội nũng nịu giả ngây thơ, có nhẹ chứng muội khống như Kaisha chắc chắn sẽ không vạch trần nàng.
Chỉ thấy Kaisha cưng chiều xoa Lương Băng cái đầu nhỏ, giọng điệu ôn nhu nói: "Kara tỷ tỷ chỉ đùa giỡn ngươi, quen thuộc rồi sẽ biết Kara tỷ tỷ rất tốt, ta ngày xưa cũng thường xuyên bị nàng trêu đùa đấy thôi!"
Nghe vậy, Lương Băng mới ngừng lại thút thít, đôi mắt to tròn ngập nước ngẩng đầu có chút không thể tin nhìn nàng tỷ tỷ, vĩ đại tỷ tỷ đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-chu-than-vinh-quang/379758/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.