Dỗ dành Hạc Hi không thành, Kaisha không khỏi bực bội hướng Kara oán trách, dùng khẩu hình nói thầm: "Đều do ngươi!!"
Kara trợn trắng mắt đáp lại: "Không phải lúc nãy ngươi cũng rất háo hức sao, giờ còn đỗ lỗi!"
Hạc Hi cúi đầu nhưng vẫn âm thầm nhìn lén Kara cùng Kaisha biểu lộ, thấy hai người từ hấp tấp hốt hoảng lại chuyển sang đổ lỗi cho nhau như vậy không khỏi nhếch miệng cười đắc ý.
Ai bảo liên hợp trêu đùa ta, từ mặt các ngươi một ngày cho bỏ ghét!!
Hạc Hi nội tâm vui vẻ nghĩ đến.
Nhưng mà, Hạc Hi tự cho là lén lút động tác lại bị Kara cùng Kaisha bất ngờ phát hiện được.
Hai người sắc mặt tối sầm nhìn nhau, mất công dỗ dành một hồi, hóa ra đều là trò đò đùa.
Đặc biệt là Kaisha, bị Kara trêu đùa, giờ lại đến Hạc Hi, hai chị em này chắc với nàng có thù từ kiếp trước a.
Nhưng bây giờ, phải cho Hạc Hi một bài học trước đã!!
Kara cùng Kaisha cùng gật đầu một cái, rồi ăn ý nhào đến, một người bắt lấy Hạc Hi hai tay đè ra sàn nhà, người kia lại ngồi trên đùi ngăn chặn hai chân, không ngừng tại cô nàng nơi nhạy cảm cào ngứa.
"Hi hi ha ha.... Không muốn.... Ha ha.... Ta không dám nữa..... Tha cho ta.... Ha ha..."
Hạc Hi ha ha cười chảy cả nước mắt, bị hai người trấn áp bất lực vùng vẫy không được, liền lắc đầu la toáng lên cầu xin tha thứ.
Nhưng Kaisha vẫn không ngừng lại, miệng cười gằn: "Dám trêu đùa ta, không thể tha thứ!"
Hạc Hi thân thể, Kaisha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-chu-than-vinh-quang/379719/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.