Hắc đạo liên quan đến giới giải trí đã không còn là tin tức mới mẻ, thập niên tám chín mươi, giới giải trí Hương Cảng đã một lần bị hắc bang nắm trong tay, bên ngoài sao kim biểu hiện vô cùng chói sáng, sau lưng cũng không chừng có ít nhiều uy hiếp, nhưng loại chuyện này những năm gần đây đã giảm đi rất nhiều.
Đường Phong ở trong giới giải trí lâu như vậy cũng biết được một ít, hiện tại đa phần hắc bang đã chuyển hướng kinh doanh công ty hóa, nỗ lực tích cực tẩy trắng công tác, nhưng phần nhiều vẫn là bán hắc không bạch, trong đó vài người cũng rất thích đầu tư vào điện ảnh, thứ nhất khi sự nghiệp điện ảnh phát triển thì có thể kiếm tiền lời, thứ hai có thể tắm rửa tiền không rõ lai lịch một lượt.
Thân phận Charles cùng Đường Phong so với tưởng tượng của Đường Phong còn phức tạp hơn một chút, chí ít ngày đó lúc ba người cùng nhau ăn cơm hắn đã nghe được một ít chuyện không nên nghe, sau khi trở về tỉ mỉ nghĩ lại, có khả năng người cùng mình có giao dịch một tháng này cũng không phải người tuân thủ pháp luật bình thường.
Charles lái xe đem Đường Phong đến một nhà hàng cao cấp, người bán hàng hiển nhiên quen biết Charles, tự mình mang hai người bọn họ đến một căn phòng.
Bên ngoài phòng có hai người đàn ông cao to như hắc mã canh chừng, vẻ mặt hung thần ác sát.
Thấy Charles hai người liền cung kính cúi người, sau đó một người đẩy cử ra, Đường Phong không biết cậu có nên theo vào hay không, không cần câu trả lời của cậu, bàn tay Charles đã choàng qua thắt lưng, không muốn vào cũng phải đi vào.
Trong phòng đã có sẵn vài người, mắt lam, mắt lục, tóc vàng, tóc nâu…hoàn toàn không có một người Châu Á mắt đen tóc đen.
“Albert, lão bằng hữu của tôi.” Charles nhiệt tình bắt chuyện, nhưng ngữ khí của người đàn ông này cho đến giờ vẫn mang mùi vị bất cần đời.
“Charles.” Một người duy nhất ngồi trước bàn ăn chính là Albert trong miệng Charles, thoạt nhìn tuổi tác cũng không khác biệt nhiều lắm với Charles, chỉ là mái tóc ngắn ánh vàng rực rỡ phá lệ hấp dẫn người, nhưng đôi mắt xanh biếc lại lộ ra khí tức khiến người khó chịu.
Đường Phong không cẩn thận chạm phải ánh mắt đối phương, người đàn ông lập tức sẽ đem đường nhìn dời đi, chút cư xử này khiến cậu vô cùng khó chịu, cậu không thích người đàn ông tên Albert này, từ ánh mắt đầu tiên đã biết người này không phải là người lương thiện.
Nếu như nói Charles là hổ báo ngụy trang thành quý tộc xã hội thượng lưu, thì Albert chính là một loại quang minh không hề che giấu hiển lộ ra tà khí “Cầm Thú”
“Món đồ chơi mới của cậu?” Một bên kéo kéo khóe miệng lên trên, ánh mắt Albert nhìn Đường Phong quan sát một cách trắng trợn, giống như đang nhìn một món đồ chơi như nhau.
Vừa mở miệng chính là giọng chuẩn Luân Đôn, vừa nói nói chính là chuẩn khiến người chán ghét.
“Cậu ta thế nhưng là người của Lục Thiên Thần, tôi vất vả mới mượn được một tháng, tùy thời tùy chỗ đều phải mang theo mới được.” ha ha nở nụ cười, Charles lôi kéo Đường Phong ngồi xuống, tay vẫn như cũ quấn quýt thắt lưng chàng trai không có buông ra, thật sâu nhìn Đường Phong bên cạnh liếc mắt, “Tôi thế nhưng rất thương yêu cậu ta.”
Ngữ khí cứ như hắn đã thực sự yêu Đường Phong, người sau âm thầm cho hắn một ngón giữa trong lòng.
“Có muốn theo tôi hay không, Lục Thiên Thần cùng Charles cũng không phải là người tốt.” Albert cười híp mắt, ở chỗ sâu trong đáy mắt không có nửa phần tiếu ý.
Ngoài cười nhưng trong không cười chính là loại này.
“Đừng nghe hắn nói bậy, Albert là một tên thích chơi trò biến thái, ba người lên giường cùng hắn đều đã ở trong mộ phần, Đường thân ái, không thể nào có người giống tôi ôn nhu săn sóc.” Charles lập tức bới da Albert.
Liên quan gì tôi? Đường Phong mắng một câu trong lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]