Hai người vệ sĩ cũng không có rời quá xa cửa, hai người đều là một bộ chán đến chết.
“Có một hồi lâu rồi đi? Rốt cuộc chụp hay không chụp a, tôi thấy cái minh tinh kia lớn lên cũng không tệ, hình dang không chút khí lực nằm trên giường khi nãy thật động lòng người.” Một người trong đó mở miệng nói.
“Cậu khi nào thì đối đàn ông có hứng thú vậy?”
“Nếm thử thôi, hơn nữa tên kia thoạt nhìn rất tốt, ngay cả lão đại cũng không nhịn được.” hắc y nhân thấp giọng nở nụ cười lộ ra vị đạo dơ bẩn hạ lưu.
“Đừng nghĩ nhiều, tôi thấy lão đại sẽ không để chúng ta chạm ngôi sao kia.” Người đó đi qua đem lỗ tai dán lên cửa nghe một hồi, đột nhiên nhíu mày, thấp giọng nói với đồng bọn, “Bên trong không có âm thanh, có phải hay không đã có chuyện?”
“Cậu còn muốn chạy vào? Cẩn thận bị lão đại mắng.”
“Ông chủ?” Hắc y nhân nhẹ nhàng gõ cửa phòng, bên trong không có bất luận cái gì đáp lại, hai người liếc nhau cảm thấy không thích hợp.
“Vào xem.”
Đầu tiên hai người nhẹ nhàng giữ tay nắm cửa rồi đẩy ra, phát hiện trên giường là một mảnh lộn xộn lại không có thân ảnh của bất luận kẻ nào, ngay lúc bọn họ dự định đẩy ra cửa phòng tắm thì từ trong truyền ra tiếng khóc của một người nam nhân:
“Không nên… từ bỏ… van xin anh, Khải Trình… A…”
Nuốt nước miếng một cái, hai hắc y nhân liếc nhau, rất có phong thái ngầm hiểu ý, lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao/2004848/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.