Dưới sân khấu thoáng chốc nổ tung, huấn luyện sinh xì xào bàn tán, bất chợtđưa tầm mắt chuyển về phía sau, quan sát vẻ mặt của Cố An Kỳ, vừa đồngtình lại vừa thương hại, nhưng chủ yếu là vui sướng khi có người gặpnạn. Mọi người cũng rất muốn thấy kĩ thuật biểu diễn tồi tệ của cô gáiđó, nên đồng loạt đều thảo luận.
Diệp Lâm vốn không đồng ý để ÂuDương Thừa đưa Cố An Kỳ vào trung tâm huấn luyện, nhưng lại không laychuyển được Âu Dương Thừa kia, vì thế chỉ còn cách tiếp nhận Cố An Kỳvào trung tâm.
Bắt cô nhận một bình hoa như cô ta làm học trò, cô thật sự vẫn không muốn, vì thế đã nghĩ ra chiêu độc nhất như vậy, hyvọng Cố An Kỳ có thể tự mình hiểu lấy, biết khó mà lui.
“Vâng.” Cố An Kỳ bị điểm danh cũng không kích động, lẳng lặng đứng dậy, bước lên sân khấu.
Diệp Lâm chú ý điệu bộ của Cố An Kỳ, bước đi không nhanh không chậm, trongánh mắt chứa đựng ý cười ôn nhu, nhìn thế nào cũng không thấy có nửađiểm lo lắng, ngược lại ẩn ẩn một cảm giác thong dong trấn định. Là cônhìn nhầm sao? Diệp Lâm không thể không nhíu mày, một bình hoa làm saocó thể có khí chất như vậy?
Cố An Kỳ đi tới trung tâm của sân khấu, mở cái ghế ra. Liếc mắt một cái nhìn Diệp Lâm, ý bảo cô đã chuẩn bị tốt.
“Bắt đầu!”
Cố An Kỳ tiến về phía trước hai bước, cả người bỗng dừng lại, đầu hơinghiêng một góc độ, lông mi dưới ánh sáng của ngọn đèn đã phản chiếu lại một đường cong lờ mờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/40382/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.