Đêm đó, Lâm Huyên Di… À, không, là Cố An Kỳ ngủ rất ngon, thẳng một mạchtới gần trưa hôm sau, tự nhiên không có thời gian mà ngồi ăn sáng nữa.Sau vài ngày, cô không nhận được tin tức nào của Kỷ Nhân. Thực ra trong lòng cô cũng đoán được vài phần, nghĩ đến lần này vì chọc giận cấp trên nên bị bọn họ giấu diếm.
Chuyện bị cấp trên vô tình như thế,thật ra cô chưa bao giờ quá lo lắng. Được nghỉ ngơi vài ngày cũng chẳngphải chuyện xấu gì, ít nhất trong khoảng thời gian này, cô có thể hiểubiết thêm về chủ nhân cũ của thân thể này, tương lai có xảy ra chuyện gì thì vẫn có thể chuẩn bị tinh thần trước.
Pha một ly trà, lẳnglặng ngồi bên cửa sổ bằng gỗ, mùi thơm của trà dần tràn ngập khắp cănphòng nhỏ. Cố An Kỳ thích cái mùi tự nhiên như vậy, không quá nồng đậm,lại phảng phất một mùi hương thơm ngát, dường như chỉ cần ngửi được nóthì tâm hồn người ta sẽ trở nên bình yên hơn vậy.
Một tay cầm ly trà nóng, một tay nhanh chóng xem xét những thứ có trong chiếc laptop cũ mà chủ nhân thân thể này để lại.
Dường như Cố An Kỳ có thói quen ghi nhật kí, từ lúc vào nghề cho đến những sự kiện phát sinh gần đây, tất cả đều được viết trong một cuốn sổ, mỗingày làm cái gì, nhận được thông báo gì, gặp được người nào, đôi lúc gặp được chuyện gì đó vui vẻ thì cuối dòng nhật kí đó thường được vẽ thêmmột khuôn mặt tươi cười sáng lạn, nhưng càng về sau khuôn mặt tươi cườikia xuất hiện càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/40378/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.