Với những buổi tuyển chọn thông thường, người có thực lực nhất luôn luôn lên sân khấu đầu tiên. Bởi họ là những người tự tin vào năng lực bản thân nhất, càng đi lên muộn càng thể hiện họ thận trọng, muốn tìm cách để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho đạo diễn thông qua khoảng thời gian ngắn ngủi cuối cùng.
Chẳng qua hôm nay lại khác, chỉ cần ai hiểu được dụng ý của Thiệu Văn Đình, tuyệt đối sẽ không lên sân khấu đầu tiên, càng kéo dài thời gian họ càng có lợi. Phân tích tình hình cộng thêm căn cứ vào bản thân để có sự điều chỉnh thích hợp giúp cho họ có thể phát huy tối đa thực lực.
Kiều Trí Viễn đứng phía xa, bên cạnh là Hứa Toa Toa, Hứa Toa Toa thì thầm bên tai Kiều Trí Viễn vài câu, dường như dặn anh ta không lên sân khấu sớm, Cố An Kỳ nhìn thoáng qua, sau đó điều chỉnh lại cảm xúc, không chớp mắt nhìn về phía trước.
Phía dưới rất nhiều người đang chờ đợi, họ cũng không hề lên sân khấu. Mọi người đều đang thăm dò người khác sẽ thể hiện như thế nào. Không ai muốn làm chuột bạch, làm tảng đá cho người khác giẫm lên…
Khoan đã, tảng đá để giẫm lên, Cố An Kỳ hoảng hốt, cô suy nghĩ nhìn Thiệu Văn Đình, chỉ thấy ông vẫn như cũ cầm một chiếc bút Parker kiểu cũ đang viết gì đó lên giấy.
Cố An Kỳ lấy lại bình tĩnh, hình như cô hiểu rồi. Cô đã sai, ngay từ đầu suy nghĩ của cô đã sai, càng về sau càng sai. Suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492582/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.