“Vì sao nói như vậy?” Chu Á Kiệt cau mày hỏi, “Nếu thật sự cô có thể áp chế diễn xuất của côta, không phải càng thể hiện cô diễn tốt hơn cô ta sao?”
“Ừ,dưới tình huống bình thường thì đúng là thế.” Giọng điệu Cố An Kỳ khônghề thay đổi, giống như chỉ đang bình luận về một chuyện vô cùng bìnhthường, “Tôi diễn vai gì? Thạch nữ đó, mà thạch nữ thì nên tranh chấpsao? Tranh cãi chỉ chứng tỏ tôi rút khỏi vai diễn kia, nói cách khác,tôi thua. Có đôi khi thắng thua không phải cứ phải biểu hiện ra ngoài.Những tình huống thua bên ngoài, nhưng thực tế lại thắng vốn rất nhiều.”
Tống Khánh Phong thật sự đã cho rằng cô là người đơn giản, cô là người vìmấy việc nhỏ mà kích động đến luống cuống tay chân sao? Cô là người sẽbất kể hậu quả, cứ kéo tiền bối xuống ngựa trước tính sau sao? Đúng làquá buồn cười.
Chẳng lẽ trong suy nghĩ của họ cô luôn mang dángvẻ lúng túng? Trừ lúc ban đầu khi diễn cùng Kiều Trí Viễn cô mới giả vờyếu đuối một chút, sau đó hình như đều là ngẩng mặt nghênh địch mà? Họđúng là quá tự cao, nghĩ con người là sinh vật không bao giờ thay đổisao?
“Vậy cô định làm thế nào? Cứ ngồi chờ cô ta ra tay sao? Nhưvậy có khác gì ngồi chờ chết đâu?” Chu Á Kiệt trầm mặc một lát rồi nói.
“Ừ, trước mắt cứ thuận theo tự nhiên là cách tốt nhất.” Cố An Kỳ nói,“Trong cuộc đấu này, Hứa Toa Toa chắc chắc sẽ được khen ngợi là yêunước, nhân cách tốt đẹp, là nghệ sĩ toàn vẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492575/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.