“Sao vậy? Lo lắng à?”
Cố An Kỳ ngẩng đầu lên, nhìn Tô Dật Phàm không biết đã ngồi bên cạnh cô từ lúc nào, thu lại cảm xúc vừa rồi. Có vài việc mãi mãi không thể vộivàng, cho dù có muốn động thủ thì cũng phải chờ đợi thời cơ. Trước lúcđó, cô nhất định phải che giấu bản thân thật tốt, không để cho nhữngngười đó phát hiện ra sự tồn tại của mình. Những khoản nợ chắc chắn sẽđòi lại được, chỉ là.
“Anh quay xong rồi à? Đến lượt em sao?” Cố An Kỳ hỏi Tô Dật Phàm.
“Chưa, đoàn làm phim được nghỉ ngơi 10 phút, đạo cụ xảy ra vấn đề nên cần thời gian chỉnh sửa.” Tô Dật Phàm nói, “Sắc mặt của em có vẻ không được tốtlắm.”
“Nếu là vì chuyện trả nợ, em không cần quá vội, cứ từ từcũng được.” Tô Dật Phàm suy nghĩ rồi lại bỏ thêm một câu,dạo này anhcũng nghe nói lịch trình dày đặc của Cố An Kỳ. Gần như trong hai mươi tư tiếng một ngày chỉ có năm tiếng nghỉ ngơi, đã bao gồm cả thời gian ănuống. Liều mạng như vậy, cho dù là người khỏe mạnh như thế nào thì cũngsẽ có lúc chịu không nổi mà đổ bệnh.
“Em rất khỏe, không làm saohết.” Cố An Kỳ hít sâu một hơi, cả người dường như thoải mái hơn rấtnhiều, “Em tự có chừng mực, sẽ mau chóng trả nợ trong phạm vi khả năngcủa mình.”
“…” Tô Dật Phàm không nói gì thêm, nhưng ánh mắt nhìn Cố An Kỳ đã biểu lộ rõ, anh không tin Cố An Kỳ đang nói thật.
Cố An Kỳ thu hết vào trong mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492498/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.