Chương trước
Chương sau
(*Ý câu này là thừa dịp đối thủ đang khó khăn đâm thêm một kích trí mạng làm đối thủ sụp đổ hoàn toàn)

Edit: Sabj

Trên đường Đường Hải Lâm bị dẫn đến sở cảnh sát vẫn không chịu phối hợp, gào thét muốn họ nói rõ mọi chuyện.

Cảnh sát trên xe không một ai thèm để ý đến anh ta, chỉ lạnh lùng nhìn vềphía trước, thật giống như người tên Đường Hải Lâm này không hề tồn tại. Đường Hải Lâm rất mờ mịt, anh ta cố ý muốn tranh chấp với cảnh sát chỉvì muốn họ tiết lộ ít thông tin để anh ta biết nên tính toán bước tiếptheo như thế nào, nếu bị hỏi thì nên trả lời ra sao, nhưng hôm nay cảnhsát nói năng rất thận trọng, không thèm nói chuyện với anh ta, anh tacảm thấy có lẽ chuyện này là họa lớn rồi.

Việc đã đến nước này,Đường Hải Lâm vẫn không biết mình đã làm sai điều gì để cảnh sát lại điđiều tra người không hề có liên quan là anh ta, hơn nữa lại còn bị ápgiải đến sở cảnh sát một cách nhục nhã như thế này.

Đường Hải Lâm không ngừng nghĩ lại, nhưng vẫn không thể đoán ra là chuyện gì, anh tamuốn gọi điện thoại cho quản lý Văn tiên sinh, nhưng cảnh sát bên cạnhkhông cho anh ta cơ hội đó, chỉ nói là họ đã thông báo cho Văn tiên sinh rồi.

Đường Hải Lâm cảm thấy lúc này anh ta đã gặp xui rồi, nhưng chuyện thử máu kia rõ ràng chẳng liên quan gì đến anh ta, lúc ấy anh ta chỉ mắng mỏ, tranh chấp với Nha Nha vài câu mà thôi, ngay cả người cũng không chạm vào thì sao có thể bị thương chảy máu được? Sao bây giờ anhta lại biến thành tội phạm?

Trong đầu Đường Hải Lâm có rất nhiều suy nghĩ vụt qua, ban đầu thì gào thét không ngừng, cuối cùng thì lại trầm mặc.

“Ngồi đi, Đường Hải Lâm tiên sinh.” Cảnh sát nói, mời Đường Hải Lâm ngồi vào chỗ đối diện.

Đường Hải Lâm ngồi xuống, một câu cũng không nói, vẫn yêu cầu phải chờ đếnkhi luật sư của mình đến mới chịu mở miệng, nhưng đợi khoảng một tiếngvẫn chẳng thấy ai, anh ta bắt đầu hoảng hốt.

“Đã có báo cáo xét nghiệm máu của anh.” Cảnh sát nói, cố ý kéo dài giọng, sau đó ngừng lại.

“Nếu đã có thì phải biết tôi vô tội mới đúng chứ? Vì sao lại còn ép tôi đến đây?” Đường Hải Lâm tranh cãi.

“Ừ, chính là vì có kết quả xét nghiệm DNA trong máu của anh nên chúng tôimới mời anh đến.” Cảnh sát không vì cảm xúc của Đường Hải Lâm khôngkhống chế được mà tức giận.

“Kết quả DNA?” Đường Hải Lâm mở to mắt, “Anh nói cái gì cơ?”

“Dùng máu của anh và máu của Nha Nha tiểu thư khi sinh non làm xét nghiệm cha con.” Cảnh sát bình tĩnh nói, ” Ngày Nha Nha tiểu thư sinh non, thật ra cô ấy đã hẹn bác sĩ tư để thảo luận cách sinh đứa trẻ. Nhưng không ngờlúc đó cô ấy đã chạm mặt anh, sau đó anh còn đẩy cô ấy xuống cầu thangkhiến cô ấy sinh non.”

“Vị bác sĩ kia lúc đó cũng có mặt ở hiệntrường, ngoài việc cấp cứu thì còn cung cấp thông tin cho chúng tôi,giúp chúng tôi lưu lại chất lưu sản.” Cảnh sát nói, “Mặc dù không phảinhân viên cảnh sát mà nhúng tay vào chuyện này thì không đúng, nhưng dùsao anh ta cũng giúp lưu giữ vật chứng. Dạo này thời tiết nóng bức, nếuchất lưu sản để lâu ở ngoài thì không thể nào xét nghiệm được.”

“Đó là một âm mưu, đó là một âm mưu, chắc chắn là do mụ đàn bà ti tiện NhaNha cùng tên bác sĩ tư gì đó làm giả, đứa bé trong bụng cô ta không thểnào là của tôi được.” Đường Hải Lâm gào thét, cảm xúc hơi kích động.

“Chúng tôi đã xét nghiệm, đúng là con của anh, đương nhiên cũng đã xét nghiệmDNA của Nha Nha tiểu thư, đó cũng là con của cô ấy.” Cảnh sát thờ ơ nhìn Đường Hải Lâm, “Anh nhẫn tâm thật, biết Nha Nha tiểu thư mang thai đứacon của anh mà vẫn còn đẩy cô ấy, định một xác hai mạng.”

“Tôikhông có, tôi căn bản không hề đẩy cô ta, là tự cô ta ngã xuống, khônghề liên quan đến tôi, thật sự không hề liên quan đến tôi.” Đường Hải Lâm chắc chắn lúc đó mình không hề chạm vào người Nha Nha.

“Chúngtôi đã biết anh sẽ không nói thật nên đã kiểm tra đoạn băng camera.”Cảnh sát nói, “Video đã bị đánh cắp, thiếu mất một đoạn nên mọi ngườicảm thấy rất kì lạ, sau khi dùng vài phương pháp mới tìm được chứng cứphạm tội của anh.”

Cảnh sát không nói thêm, chỉ nhấn nút play,trên đoạn băng là hình ảnh Đường Hải Lâm và Nha Nha cãi nhau, sau đó Nha Nha bị anh ta đẩy xuống.

“Không… không thể nào, lúc đó tôi không hề chạm vào cô ta, không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Đường HảiLâm mở to mắt, khó tin nhìn hình ảnh trên cuộn băng.

“Không có gì là không thể, Đường Hải Lâm tiên sinh, chứng cứ đã vô cùng xác thực,mong anh thành khẩn thú nhận.” Cảnh sát lạnh nhạt nói, rõ ràng không hềtin lời nói “không hề chạm vào” của Đường Hải Lâm.

“Chắc chắn là do góc độ của camera có vấn đề, không phải tôi, thật sự không phải tôi.”

Lúc này Đường Hải Lâm đúng là nói thật, đúng là góc độ của camera có vấn đề nên mới trông như anh ta đẩy Nha Nha xuống, nhưng tất cả cũng do lúc đó đúng là anh ta có tồn tại ý niệm độc ác muốn đẩy Nha Nha cách xuống nên mới đứng cách cô ta rất gần, chẳng qua chưa biến suy nghĩ thành hànhđộng mà thôi. Cái này thì còn trách ai được? Muốn trách thì cũng có thểtrách chính anh ta, chơi đùa tình cảm cuối cùng rước họa vào người.

Đường Hải Lâm bị giữ lại, anh ta vẫn chờ luật sư và quản lý của anh ta đến,nhưng Văn tiên sinh chưa từng xuất hiện, mà luật sư cũng chẳng thể bàochữa anh ta, cuối cùng tòa án vẫn phải đi mời một luật sư cho anh ta.

Đường Hải Lâm biết mình đã bị bỏ rơi, bị “Hoa Dương” bỏ rơi, bị Văn tiên sinh bỏ rơi. Anh ta chưa từng đau khổ, khó chịu như lúc này, khoảng thờigian trong sở cảnh sát anh ta cảm thấy dài đằng đẵng, trong đầu anh tanhư có một cái đèn kéo quân có thể cháy bất cứ lúc nào.

Luật sưmới của anh ta bảo anh ta phải thành khẩn, chủ động thừa nhận hành viphạm tội thì mới có thể xét giảm hình phạt. Luật sư còn nói, may mà NhaNha không chết, nếu không, anh ta sẽ phải nhận hình phạt rất nặng. Anhta chẳng làm gì, rõ ràng anh ta chẳng làm gì, vì sao anh ta phải thừanhận? Mụ đàn bà đê tiện Nha Nha kia, rõ ràng là cô ta làm, vì sao khôngai điều tra ra? Vì sao anh ta phải vào tù oan?

Lúc này Đường HảiLâm thật sự không biết nên nói gì mới tốt, trong lòng anh ta rất hốihận. Đáng lẽ lúc trước khi Văn tiên sinh hỏi anh ta, anh ta nên nói hếttình huống tệ nhất ra chứ không nên che giấu. Nếu không, mọi chuyện cũng sẽ không đến mức này.

Đường Hải Lâm tuyệt vọng nhìn trần nhà, im lặng không nói gì, chẳng qua vẻ mặt dần trở nên trống rỗng.

Văn tiên sinh đã từ bỏ Đường Hải Lâm, bởi vì chuyện này càng ngày càng lớn, lửa sắp đốt đến “Hoa Dương” rồi. Ban đầu chỉ chèn ép Đường Hải Lâm,nhưng không biết từ khi nào đã sờ gáy đến “Hoa Dương” . Năm nay mấy ngôi sao to nhỏ của “Hoa Dương” đều có những hành vi không đúng nên bịtruyền ra “scandal”, nhưng bình thường đều dựa vào thế lực của “HoaDương” đè ép xuống, nhưng không biết tại sao gần đây một loạt scandalđều bị moi ra, cái sau khó xử lý hơn cái trước.

Hiện tại tìnhhình của “Hoa Dương” cũng không phải tốt lắm, giá cổ phiếu trượt dốckhông phanh, mọi người đều rất lo lắng. Văn tiên sinh không có thời gian rảnh quan tâm chuyện của Đường Hải Lâm, nói đúng hơn là kể cả có thờigian đi chăng nữa thì anh ta cũng sẽ không giúp Đường Hải Lâm. Bởi vìmột mình anh ta mà gây ra rắc rối cho toàn bộ công ty, anh ta chưa lấysúng bắn Đường Hải Lâm một phát chết tươi đã là may lắm rồi.

Chết tiệt, rốt cuộc thì Nha Nha có hậu thuẫn lớn đến mức nào mà lại có thểgây ra chuyện lớn đến mức này? Văn tiên sinh âm thầm cắn răng, tuy nhiên dù có bực mình thì cũng chỉ có thể nuốt vào bụng.

Người đứngphía sau thao túng mọi chuyện lại có những ngày tháng thoải mái vô cùng, cô đang nằm trên ghế, chuẩn bị chụp ảnh trang bìa cho tạp chí mùa hè.

“Đường Hải Lâm đã bị bắt giữ, vài ngày nữa sẽ ra tòa.” Chu Á Kiệt ở bên cạnh Cố An Kỳ nói.

“Ừ.” Cố An Kỳ gật đầu, “Giờ cũng có thể bắt tay vào làm chuyện của ThắngHinh được rồi. Bên phía ‘Hoa Dương’ không thể làm nặng quá, dù sao đócũng là một công ty lớn, chó nóng nảy còn nhảy tường, khi đó có khichúng ta lại rước phải rắc rối. Cứ làm bùng nổ tin tức về Đường Hải Lâmđi, dù sao Đường Hải Lâm cũng sắp nhận hình phạt, phá hủy hình tượng của anh ta, cho anh ta ăn khổ một thời gian cũng là chuyện tốt. Mặt khác,lôi cả chuyện của Thắng Hinh và những cô gái khác đã từng ở bên anh tara nữa, tranh thủ rửa sạch tội danh giúp Thắng Hinh. Cô ấy sắp ra album, làm vậy cũng giúp tăng lượng tiêu thụ.”

“Tôi sẽ làm.” Chu Á Kiệt nói, trong khoảng thời gian này Chu Á Kiệt cũng đã có cái nhìn mới về thủ đoạn của Cố An Kỳ.

Rắc rối của “Hoa Dương” làm dời lực chú ý của Văn tiên sinh, dùng dư luậnchèn ép Đường Hải Lâm, khiến cho fan của Đường Hải Lâm đều cảm thấy đãbị lừa dối, đến”Hoa Dương” gây rối. Hơn nữa, ngôi sao của “Hoa Dương”liên tiếp xảy ra chuyện khiến uy tín của “Hoa Dương” sụt giảm, vài đạiminh tinh cũng liên lụy, độ nổi tiếng cũng không còn như trước. Hiện tại tình hình của”Hoa Dương” khá khốn đốn, cho dù muốn khôi phục lại cũngmất không ít thời gian.

Chuyện này quả thật mang lại không ít lợi ích cho “Đông phong”, cho nên Âu Dương Thừa cũng chen một chân làmchuyện càng thêm lớn. Rất thú vị, không phải sao? Cố An Kỳ nheo mắt,“Đông phong” từ trước tới nay không bật lên được đương nhiên là vì haiông lớn “Thời đại tinh thượng” và “Hoa Dương” chèn ép. Đặc biệt là “HoaDương”, “Hoa Dương” còn lập ra công ty con là “Giải trí châu Á” để “đốiđầu với “Đông phong”. Ví dụ như nếu “Đông phong” có người ra album thì“Giải trí châu Á” chắc chắn cũng sẽ chọn ra một người thực lực tươngxứng để đấu lại.

Mặc dù chẳng gây ra tổn hại gì, nhưng dưới áp lực như vậy cũng chẳng dễ chịu.

“Hoa Dương” yếu đi, như vậy “Đông phong” có thể nhân cơ hội dần dần bứt phá. Điều này đối với công ty họ mà nói là một cơ hội tốt, phải nắm thậtchắc.

Cố An Kỳ rất tỉnh táo, lúc đầu chưa làm to chuyện, cũngkhông vội vàng khui chuyện của Tiêu Thắng Hinh ra. Cho dù có muốn làmsáng tỏ chuyện này đến đâu thì cô đều cố gắng ẩn nhẫn. Cô vẫn đợi thờicơ, luôn luôn đợi thời cơ trả thù. Đầu tiên làm “Hoa Dương” náo loạn,dời lực chú ý của Văn tiên sinh, sau đó khiến anh ta ác cảm với ĐườngHải Lâm, không nhúng tay vào chuyện họ xử lý Đường Hải Lâm. Đường HảiLâm không có cánh tay đắc lực này thì chẳng khác gì tên vô dụng.

Cố An Kỳ nhắm thẳng vào lúc anh ta tuyệt vọng nhất mà đâm cho một kích trí mạng. Thủ đoạn cũng không phải quá cao tay, nhưng căn thời gian rấtchuẩn, khi nào nên tiến, khi nào nên lui, trong lòng cô như có một cáimáy tính, tính toán vô cùng chuẩn xác.

Cố An Kỳ, cho dù cô cố ý hay vô tình, trong mắt Chu Á Kiệt lúc này, đều đã trở thành một người không thể trêu vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.