Chương trước
Chương sau
Sau đó Cố An Kỳ cũngkhông ở lại lâu, chỉnh sửa xong vài chi tiết thì cô rời đi. Trong lúclàm việc Cố An Kỳ thường không có thói quen dùng điện thoại, khi đã kếtthúc công việc cô mới lấy di động ra kiểm tra xem có cuộc gọi nhỡ nàohay không, cuối cùng lại nhận được tin nhắn của đám người Tạ Vũ Phỉ,Liêu Nhã Hân trách cô mở “Weibo” mà không thông báo cho mọi người, muốncô follow họ.

Hôm nay mới là ngày đầu tiên cô mở mà? Sao họ lạibiết nhanh như vậy? Cố An Kỳ cảm thấy khó hiểu, nhưng sau khi suy nghĩmột lúc thì vẫn thêm vài người bạn vào danh sách follow.

Cô nhìnsố lượng người follow mình trên “weibo”, đột nhiên ngây ngẩn cả người.“Weibo” mới mở chưa được bao lâu đã có gần ba vạn người follow, hơn mộtngàn tin nhắn gửi đến. Cố An Kỳ nhìn lướt qua, phát hiện những lời cổvũ, ủng hộ không ít, gây chuyện cũng rất nhiều. Chẳng qua mấy lời nói đó khiến Cố An Kỳ chẳng hiểu gì cả, sao mọi người lại đề cập đến Tô DậtPhàm? Đề tài phần lớn cũng xoay quanh chuyện cô và Tô Dật Phàm? Ngày hôm qua cô cũng chỉ đi với Tô Dật Phàm đúng một lần trên thảm đỏ mà thôi,có xuất hiện với nhau nhiều lắm đâu.

Sau đó càng kéo xuống đọc cô mới hiểu được, thì ra Tô Dật Phàm đã chia sẻ bài viết của cô, hơn nữacòn bình luận thêm một câu “Phải tin tưởng năng lực của mình, An Kỳ.”

“…” Quay sang nhìn, quả nhiên Tô Dật Phàm đã follow cô…

Cố An Kỳ nói không nên lời là cảm giác gì. Vào thời điểm lần đầu tiên tiếp xúc với Tô Dật Phàm, cô cảm thấy tính cánh của người này quá giốngmình, khi ở bên cạnh anh luôn có cảm giác rất kì lạ, vì vậy cô luôn cóthói quen dùng cách “Lễ phép” để tránh xa khỏi tầm mắt của anh.

Sau nhiều lần tiếp xúc, cô luôn cảm thấy Tô Dật Phàm rất kỳ quái, nhưng lại khiến cô vừa có cảm giác quen thuộc vừa có cảm giác khó nói ra lời. Anh luôn tồn tại sự quyến luyến khó hiểu đối với “Lâm Huyên Di”. Hay nóicách khác, nếu có gì trái ngược với người đàn ông tốt Tô Dật Phàm thì đó chính là “Lâm Huyên Di”. Không thể không nói, lúc ấy đúng là cô rất tòmò anh và mình từng có liên quan gì đến nhau.

Khi biết được tintức từ chỗ Tiêu Thắng Hinh khiến cô vô cùng khiếp sợ. Sau đó khi gặp lại Tô Dật Phàm, trong lòng cô luôn cảm thấy mất tự nhiên, thỉnh thoảng sựnóng nảy cũng chỉ vì một kích của anh mà bùng phát. Cố An Kỳ cảm thấymình đã thay đổi, nhưng chưa hẳn đã là rung động trước Tô Dật Phàm.Trước mắt cũng chỉ có thể nói là đang trong phạm vi quan sát và chờ đợi.

Nhìn số người ít ỏi được Tô Dật Phàm follow, Cố An Kỳ do dự một lát, cuối cùng vẫn thêm anh vào danh sách follow.

“Linh cái leng keng linh cái leng keng đông” điện thoại vang lên.

“Alo, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ thu lại cảm xúc, bình tĩnh nhận điện thoại.

“An Kỳ, là mình, Thắng Hinh.” Tiêu Thắng Hinh nói, “Album mới của mình đãthu xong rồi, cậu có muốn nghe thử một chút không? Nhận xét ý kiến nữa?”

“Có, phòng làm việc của Hà Viễn Hàng đúng không?” Cố An Kỳ hỏi xong lập tức cúp máy.

Không sai, cô còn nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm, phải giải quyết. Tiêu Thắng Hinh bây giờ vẫn đang bị kẹt trong thung lũng, lúc này không phải là thời điểm thích hợp để tung ra album, số lượng tiêu thụ khả năngcũng không được nhiều.

Cô phải đem chuyện của tên Đường Hải Lâmgiải quyết trước rồi nói sau, nghĩ đến những chuyện tên đó đã làm, cảngười Cố An Kỳ đều cảm thấy khó chịu, lông mày nhăn lại thật sâu.

Cố An Kỳ đi đến phòng làm việc của Hà Viễn Hàng, đây là lần đầu tiên côdùng thân thể này gặp Hà Viễn Hàng, Hà Viễn Hàng vô cùng giật mình khi“Chuyên gia” Tiêu Thắng Hinh gọi tới lại là nhân vật đang hot gần đây,Cố An Kỳ.

“Xin chào, nhà sản xuất Hà, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳliếc nhìn Tiêu Thắng Hinh vẫn đang trong phòng ghi âm, bình tĩnh tự giới thiệu trước Hà Viễn Hàng.

“Ừ, xin chào.” Hà Viễn Hàng cũng đã từ trạng thái kinh ngạc khôi phục lại bình thường.

“Thắng Hinh làm phiền anh giúp đỡ.” Cố An Kỳ nói, “Album lần này khá khó khăn, nếu tôi có thể giúp được gì thì mong anh đừng khách sáo.”

“Khókhăn đúng là không nhỏ nhưng cô cũng đừng lo lắng. Mặc dù bây giờ ‘Thờiđại tinh thượng’ vẫn không chịu nhả ra, không chịu ký hợp đồng với chúng tôi, nhưng xét theo tình huống hiện tại thì nó cũng không phải tìnhhuống gì to tát lắm. Chúng ta cứ thu đĩa nhạc trước, nếu sau khi thuxong vẫn chưa kí được hợp đồng thì công ty chúng tôi sẽ tìm cách khác.”

” ‘Thời đại tinh thượng’ không chịu ký ký hợp đồng sao?” Cố An Kỳ sửng sốt, “Album lần này có thể nói là win – win* mà, vì sao…”

(* win – win: đôi bên cùng có lợi)

“Họ muốn dùng cách ‘mua một tặng một ‘ để ép buộc, mua một Tiêu Thắng Hinh, nhét thêm một Hứa Toa Toa.” Người phối âm đứng bên cạnh vừa phối âm vừa nghiến răng nói, “Cũng không phải nói Hứa Toa Toa không tốt, chẳng qualão đại nhà chúng tôi đã nói không làm album cho người này, cho nên‘Teng  ̄’ thất bại.”

Không làm album cho Hứa Toa Toa? Cố An Kỳ đột nhiên nở nụ cười, a, cô nghĩ ra rồi. Lúc ấy quan hệ của cô và Hà ViễnHàng vẫn rất tốt, Hà Viễn Hàng vẫn hy vọng cô đi theo con đường âm nhạc, đừng quay lại giới diễn xuất nữa, sau đó anh còn làm ra rất nhiềuchuyện dở khóc dở cười.

Không lâu sau thì “người cha” kia đến tìm cô, “khẩn cầu” cô “mang đứa em gái có cùng quan hệ máu mủ với cô vàogiới diễn xuất” . Khi đó cô đã đồng ý với người kia, chẳng qua muốn dẫnHứa Toa Toa vào thì cũng phải đợi thời cơ. Người kia lại trách móc cô vô tâm, mà vợ của ông ta lại càng tuyệt vời hơn nữa, dùng tiền mua chuộcmấy nhạc sĩ viết lời, nói muốn mua lại mấy lời ca của bài hát trongalbum mới của Lâm Huyên Di, làm hại album của Lâm Huyên Di suýt nữa thìbị hủy bỏ.

Khi đó Hà Viễn Hàng và cô đã rất thân thiết, anh vìLâm Huyên Di mà cảm thấy bất công, vì cô mà cảm thấy không đáng, từngdỗi nói về sau dù bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không làm album cho HứaToa Toa. Cố An Kỳ lúc ấy chỉ nghĩ anh đang nói đùa, nhưng không ngờ anhvẫn giữ lời hứa đó cho đến tận bây giờ.

“Nếu ‘Thời đại tinh thượng’ cho phép, chậm nhất là bao lâu thì album của Thắng Hinh có thể đưa ra thị trường?” Cố An Kỳ hỏi.

“Ba tháng, ngay cả bao bì, hình dạng cũng phải làm cẩn thận.” Hà Viễn Hàng nói.

“Ừ” Cố An Kỳ gật gật đầu, không nói nhiều thêm, ba tháng sao? Xem ra cô phải căn cho chuẩn thời gian rồi.

“Này, Cố An Kỳ tiểu thư, cô có hứng thú làm album không?” Người điều âm lúcnãy hỏi, “Giọng nói của cô rất có từ tính, nghe rất thoải mái. Hát lênnghe cũng ổn, lần trước khi cô diễn Ôn Bội Quân hát 《 hoa hồng trắng 》,cảm giác rất đặc biệt.”

“Anh khen sai rồi, tôi không phải ngườitheo nghiệp hát đâu” Cố An Kỳ cười nói, “Tôi gần đây vẫn đang quay phim, cổ họng không chăm sóc tốt nên hát nghe cũng không hay cho lắm.”

“Ừ, trong thời gian quay phim thì nghệ sĩ cũng không sử dụng đến giọng hátnhỉ.” Người phối âm chép miệng, không nhắc lại chuyện này nữa, anh đãnghe ra ý tứ từ chối trong lời nói của Cố An Kỳ.

Cố An Kỳ vừa sửdụng tư cách bạn bè của Tiêu Thắng Hinh để dò hỏi vừa nghe ca khúc domình viết lời, không thể không nói Hà Viễn Hàng đã dùng các thiết bịkhác nhau tạo ra các tính chất khác nhau của âm nhạc. Các bản demo mangtheo các phong cách khác nhau hoàn toàn rất thú vị.

Giọng hát của Tiêu Thắng Hinh không ấm áp hiền hòa như vài năm trước nữa, thay vào đó lại mang theo cảm giác khàn khàn đau thương. Có lẽ trải qua chuyện củaĐường Hải Lâm đã giúp cô nhận ra nhiều điều, khi hát cũng dành tình cảmvào đó nhiều hơn tạo ra một sự hàm súc đặc biệt.

Trải nghiệm cóthể làm thay đổi cái nhìn của một con người, thay đổi cách làm việc củangười đó. Tiêu Thắng Hinh hiện tại đã bắt đầu lột xác…

“Thế nào?” Hà Viễn Hàng thấy Cố An Kỳ đang chăm chú nghe thì thình lình hỏi một câu.

“Ừ, âm thanh rất êm tai, nhưng tôi cảm thấy trước câu ‘Em không muốn yêu,yêu làm cho người ta đau lòng. Em không tin vào tình yêu, yêu làm chongười ta bàng hoàng.’ Có thể nới rộng khoảng cách ra, để Thắng Hinh dùng giọng gió cho đoạn này, cảm xúc sẽ càng da diết hơn cũng như phô đượcnăng lực.” Cố An Kỳ nghiêm túc nói ra quan điểm, hát lại đoạn ngắn mộtlần nữa.

“Ừ, đúng là có thể đạt tới hiệu quả đó.” Hà Viễn Hàngnói, “Nhưng Tiêu Thắng Hinh một thời gian trước không chăm sóc tốt cổhọng, hiện tại nếu đổi sang giọng gió thì hơi khó khăn.”

Cố An Kỳ sửng sốt, cô nhớ lại lần đầu tiên về đến nhà thấy một đống chai rượu nằm đầy đất, đột nhiên trầm mặc không nói gì.

“Làm một ca sĩ, không chăm sóc tốt cổ họng là một việc cực kì nguy hiểm. Tôi không rõ khoảng thời gian đó cô ấy đã suy sụp vì tên tiểu nhân ĐườngHải Lâm như thế nào mà ngay cả thu âm cũng không xong. Nhưng nói thật,tôi rất bực mình với thái độ không có trách nhiệm với công việc ca sĩcủa cô ấy, nếu không phải người viết lời nhắc đi nhắc lại phải dùng Tiêu Thắng Hinh thì ngay từ lúc đó tôi đã loại cô ấy rồi.” Cách nói chuyệncủa Hà Viễn Hàng vẫn rất tùy tiện, “Tôi cũng đã nói chuyện với cô ấy,ngày đầu tiên cô ấy trở lại tôi đã cấm cô ấy uống rượu, ba bữa cơm đềulà thức ăn tốt cho sức khỏe. Tôi biết cô đã khuyên cô ấy, sau khi trởlại thì cô ấy đã tỉnh táo hơn rất nhiều, cũng phối hợp được nhiều tìnhcảm hơn, đây là hiện tượng tốt, nhưng cổ họng đã bị thương tổn, vẫn cầnphải từ từ chăm sóc.”

“Ừ, phiền anh lo lắng rồi.” Cố An Kỳ nói,nhìn Tiêu Thắng Hinh đang hát đến xúc động rơi lệ bên trong, nói khôngnên lời. Đôi mắt nâu bị giấu dưới tóc mái thật dài khiến người ta khôngnhìn rõ cảm xúc.

Cố An Kỳ không phủ nhận, Đường Hải Lâm đã giúpTiêu Thắng Hinh trưởng thành lên rất nhiều, để cho Tiêu Thắng Hinh hiểuđược cách trở nên mạnh mẽ hơn, kiên định vào mục tiêu của mình hơn, làmthế nào để bước đường tương lai càng rực rỡ hơn. Đó là những điều Cố AnKỳ có thể nhận ra từ tiếng hát của cô, nhưng vết thương mà Đường Hải Lâm đã gây ra cho Tiêu Thắng Hinh thì mãi mãi không thể mất đi, sau lắngnhư vậy, khắc cốt như vậy, những giọt nước mắt của Tiêu Thắng Hinh khihát không chỉ để giải thích cho bài hát, mà hơn nữa là thương tiếc chomối tình bi thương chỉ còn lại sự lợi dụng của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.