Tô Dật Phàm im lặng một lúc lâu không nói gì, chỉ nhìn sâu vào mắt Cố An Kỳ. Cố An Kỳ cảm thấy kỳ quái, mỉm cười hỏi: “Sao vậy?”
“An Kỳ, em không cần phải khen tôi, cũng không cần phải tự hạ thấp mình, dìm bản thân xuống tận đáy.” Tô Dật Phàm nhíu mày nói.
“Em không có.” Cố An Kỳ nhìn thẳng vào Tô Dật Phàm, không có chút tránh né nào.
“An Kỳ, diễn xuất của em rất tốt, ngay cả ánh mắt của tôi cũng bị em lừa,suýt nữa thì tin lời nói của em. Chẳng qua hơi thở trên người em khônglừa được người khác, cho dù cố gắng che giấu đến mức nào thì vài thứ đãăn sâu vào tận xương tủy sẽ vẫn bộc lộ ra.” Tô Dật Phàm nói, “Trong giới giải trí chắc chắn em đã từng có vị trí cao.”
Mặc dù trên mặt Cố An Kỳ không biểu hiện gì nhưng trái tim đang đập mạnh như trống. Tuy Tô Dật Phàm chỉ suy đoán nhưng lại gần với đáp án thực tế một cách đángsợ.
Cố An Kỳ mỉm cười, giả vờ nói đùa: “Anh Dật Phàm, anh cứ kiểm tra thông tin thì biết, từ trước đến nay em chỉ là một nghệ sĩ hạng hai hạng ba. Nếu em đã từng có vị trí cao, sao lại không hề được ghi lạichứ? Anh Dật Phàm, anh đánh giá quá cao em rồi.”
“Em không muốnnói thì tôi cũng sẽ không hỏi nữa.” Tô Dật Phàm nói, “Nhưng tôi chỉ làmuốn nói cho em biết, đừng che giấu bản thân nữa. Em lừa gạt được mọingười nhưng chung quy lại vẫn không lừa gạt được chính em. Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492446/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.