Bóng tối dần dần baotrùm, ánh sáng cũng từ từ ảm đạm. Cố An Kỳ không bật đèn, vẫn lặng lẽngồi ở tầng một tối tăm. Cô không muốn đứng dậy, cũng không muốn làmchuyện khác. Hiện tại đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ muốn đợi TiêuThắng Hinh ở trên tầng tỉnh lại.
Cố An Kỳ không rõ tâm trạnghiện giờ của mình ra sao, thần sắc cô phức tạp nhìn khắp ngõ ngách phíaxa, trong đầu không biết suy nghĩ gì.
Cô chưa bao giờ nghĩ cáichết của mình có liên quan đến Tiêu Thắng Hinh, cũng chưa bao giờ nghĩTiêu Thắng Hinh lại giấu diếm một bí mật lớn như vậy.
Cố An Kỳthật sự rất muốn lay tỉnh Tiêu Thắng Hinh, lôi kéo cô ấy hỏi cho rõràng, hỏi tất cả mọi chuyện là như thế nào. Cô rốt cuộc vì ai, vì chuyện gì mà bị hại chết, nhưng khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa sổ sát đất, cô lại day day huyệt thái dương, cảm thấy phiền chán.
Cô nên lấy thân phận gì để hỏi? Lấy thân phận của một người được coi là đã chết để chất vấn? Hay dùng thân phận một hậu bối vô danh?
Từtrước tới nay cô luôn che giấu bản thân, che giấu sự tồn tại của mình.Sau khi trùng sinh, Cố An Kỳ cũng không dám liên lạc với bạn bè trongquá khứ, sợ những rắc rối của mình sẽ chuyển lên người họ, người duynhất biết được thân phận của cô cũng chỉ có Tiểu Bảo —— người không hềcó quan hệ huyết thống với cô, nhưng lại còn thân thiết hơn cả em trairuột.
Hậu quả khi chất vấn Tiêu Thắng Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492424/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.