Translator: Maru chan
Beta – reader: Maru chan
Đinh Tông Nho lưng đau, eo đau, chỗ tư mật lại còn đau hơn. Khi y tỉnh dậy phát hiện ra mình chẳng thể mò xuống giường nhưng mà y lại rất lo lắng cho La Hối và em bé thành ra cho dù đau đến mức nào thì y vẫn muốn quay về nhà của Vương Thiên Ốc để chăm sóc cho hai anh em.
Y tắm rửa sạch sẽ, thấy Hạ Cực ngồi trong phòng khách thoải mái khoan khoái tự lúc nào, hắn so với y sáng nay thân thế không hề phải chịu gánh nặng nào. Sau khi “ăn” no ngủ say tinh thần xem ra rất là tốt.
– Tôi phải đi về.
Vậy giờ hóa ra y phải về lại chỗ Vương Thiên Ốc. Vẻ mặt sung sướng của Hạ Cực lập tức chuyển sang âm trần
– Đi về đâu?
Không định nói ra ba từ Vương Thiên Ốc, nhưng mà y cũng không có khả năng gạt được Hạ Cực, càng huống chi lấy tài trí của Hạ Cực có muốn lừa cũng chẳng được.
– Về nhà Vương Thiên Ốc.
Y nói thêm một câu xóa bỏ sự nghi ngờ của hắn
– La Hối với em bé đang ở đó.
– Không cho phép đi.
Hắn bây giờ cảm thấy Vương Thiên Ốc rất rất rất chi là chướng mắt. Tuyệt đối không cho phép Đinh Tông Nho ở chung nhà với tên kia.
Đinh Tông Nho ngày hôm qua rốt cuộc cũng đã tự mình trải nghiệm sự ồn ào vô lí của hắn. Bây giờ bệnh của hắn còn muốn nặng hơn, nhưng mà Hạ Cực cũng chẳng thèm để ý. Nếu nói trong lòng y không có chút ngọt ngào nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-hieu-long-ta/105832/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.