Chương trước
Chương sau
Translator: Maru chan
Beta – reader: Maru chan
Y lê người quay trở lại giường, nước mắt ướt đẫm chiếc gối bên dưới. Y vuốt ve bụng của mình, cái bụng hiện giờ vẫn bằng phẳng như y biết có một sinh mạng bé bỏng đang hình thành trong đó.
Là đứa con thứ 2 của y và Hạ Cực cũng chính là em của La Hối.
Nước mắt một giọt lại một giọt rớt xuống, trời cao là thương hay là đang đùa giỡn y, trước kia y ngàn cầu vạn cầu, dùng hết sạch tiền bạc mới có thể sinh ra được Đinh La Hối, cho nên mới không đem được một xu lẻ trở về quê. Bây giờ y rất nghèo, làm thế nào mới có thể sinh được đứa con này?
Ánh trăng đêm rằm ngoài cửa sổ, phương xa truyền đến tiếng chim kêu, âm thanh này khi Đinh Nhất Phong còn sống rất thích nghe, nước mắt lại vô thanh vô thức rơi xuống. Đinh Nhất Phong chết rồi, nhưng mà ngay thời điểm cha mất lại đột nhiên có đứa con này, đó không phải vốn dĩ cha sợ y cô đơn, cho nên đặc biệt phù hộ cho y trộm được đứa con này từ Hạ Cực sao.
Y biết Đinh Nhất Phong luôn luôn rất lo lắng về vấn đề tại sao y sống độc thân, sợ hắn sẽ cô đơn sống quãng đời còn lại, mới giúp y từ trong tuyệt vọng le lói một tia hi vọng mong manh. Y nghe tiếng chim kêu ngoài xa, âm thanh ấy làm cho y bình tĩnh trở lại, nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình.
Hạ Cực không thương y, Đinh La Hối cũng không thừa nhận y, nhưng mà đứa trẻ này  nếu có thể sinh ra được thì chính là đứa con của riêng y, có lẽ đó sẽ là một bé gái đáng yêu hoặc là một bé trai thông minh giống như là La Hối.
Ý định phá thai chớp mắt biến mất không còn tăm hơi, tiếng chim hót từ phương xa hình như cũng chính là lời nói của Đinh Nhất Phong, nói cho y biết tuyệt đối không được vứt bỏ đứa con này.
Y biết nếu Đinh Nhất Phong biết được sự thật cũng sẽ không bao giờ cho phép y vứt bỏ đứa bé.
Vì đứa con trong bụng y tìm một công việc nhẹ nhàng, buổi tối thì nhận thêm việc biên dịch làm ở nhà. Y đem tất cả những hàng hiệu trước kia ra chợ bán lại, mặc dù là hàng đã qua sử dụng bán ra cũng chẳng được bao nhiêu nhưng chỉ cần có người mua là sẽ có tiền. Y đem tất cả gởi vào tài khoản tiết kiệm, còn bản thâm thì cố gắng tiêu xài thật tiết kiệm đến từng đồng.
Y biết chi phí tại bệnh viện của tiến sĩ Cung Tú là rất đắt đỏ, bởi đó là nơi duy nhất trên thế gian có thể giúp y một thân đàn ông mà có thể tự sinh em bé. Hơn nữa tiến sĩ Cung là người hết sức cẩn thận, để có thể tiết kiệm tiền y đi xe đêm đến bệnh viện khám thai định kì, lại thêm chuyện Hạ Cực không thể đến y đành phải nói dối thêm một chuyện.
Cung Tú kiểm tra kết quả xét nghiệm máu của y không quá lạc quan
– Anh Đinh, tôi thấy sắc mặt của anh không được tốt lắm hơn nữa tuổi cũng lớn rồi. Lần mang thai này thật sự rất nguy hiểm, anh tốt nhất là phải dưỡng thai cho kĩ, cố gắng nghỉ ngơi nhiều. Tôi sẽ báo cho Hạ Cực biết những điểm cần chú ý khi chăm sóc anh.
Đinh Tông Nho ngăn Cung Tú gọi điện thoại
– Hạ Cực bây giờ đang đóng phim rất là bận, cũng không cần quấy rầy anh ấy đâu. Tôi sẽ chú ý nghỉ ngơi thường chuyên. Với có thể cho tôi biết viện phí lần này là bao nhiêu không?
Cung Tú thông báo những khoảng cần chi trả. Y biết số tiền này đối với Hạ Cực chỉ là chuyện nhỏ nhưng đối với y bây giờ thì một khoảng phát sinh cũng cần rất nhiều tiền.
Y cố gắng giữ cho sắc mặt không thay đổi quay đi. Y không thể không chi trả số tiền này, nếu không trả được Cung Tú nhất định sẽ nghi ngờ. Y nhận công việc biên dịch ban đêm nhiều hơn, bởi làm việc quá sức nên thân thể càng ngày càng không được chăm sóc tốt.
Y luôn cố gắng nghỉ ngơi bất cứ lúc nào có thể, hát ru sinh linh trong bụng, y hi vọng con sau này sinh ra sẽ được khỏe mạnh.
Nhưng mà y đã làm việc quá mức vất vả nên té xỉu trong nhà xưởng. Quản đốc ép y về nhà nghỉ ngơi. Y ngủ cả ngày nhưng toàn thân vẫn mơ màn, nghe có người bấm chuông liền cố sức giữ tinh thần ra mở cửa. Thế nhưng thân thể y lại mềm nhũn vô lực mà té xuống thì có một đôi tay mạnh mẽ hữu lực ôm lấy y, đưa y vào phòng.
Khi y tỉnh lại thì trời đã sáng. Y nghe được tiếng động trong nhà bếp, tiếp theo là mùi thơm của thức ăn bay lên trong không khí. Y miễn cưỡng cử động thân mình, chỉ nghe thấy tiếng đàn ông xa lạ.
Y có chút ngạc nhiên bước xuống giường, vừa vặn lúc Vương Thiên Ốc quay đầu lại, hắn giơ tay lên chủ động bắt chuyện.
– Này, có muốn ăn gì không? Thức ăn đặc biệt do Vương Thiên Ốc đứng bếp đó.
Hắn không hiểu được chỉ có thể đứng nhìn vị đạo diễn nổi danh là hung thần ác sát này đứng sờ sờ bộ râu mép. Vương Thiên Ốc đem lại một tô thức ăn đưa đến trước mặt y. Y đói bụng, hơn nữa lâu lắm rồi cũng chưa có từng ăn qua đồ ăn do người khác nấu, y ngồi xuống ăn thử vài muỗng. Ban đầu không hứng thú lắm nhưng nghĩ không ra thức ăn Vương Thiên Ốc nấu cũng thật là ngon, làm cho y ăn được thêm mấy muỗng nữa.
– Như thế nào? Có ngon không? Cũng mở nhà hàng được rồi ha. Từ lâu tôi đã biết mình rất đa tài mà.
Y thành thật gật đầu. Vương Thiên Ốc cũng ngồi xuống bên cạnh. Thấy y ngừng ăn, hắn mở miệng nói trước để ngăn cản y.
– Tôi nghĩ anh nhất định muốn hỏi tôi đến nhà anh để làm gì, có việc gì muốn hỏi anh phải không? Cái gì cũng đừng hỏi, tôi nói ngay bây giờ đây.
Hắn nhìn vào mặt Đinh Tông Nho
– Tôi gần đây có ý tưởng về một bộ phim mà tôi rất tâm đắc. Người đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi chính là anh. Cho  nên tôi tiện thể đến nhà anh thăm dò tình hình. Thành ra bây giờ tôi ở đây.
– Tôi? phim… phim tâm đắc?
Miếng trứng trong miệng Đinh Tông Nho thiếu chút nữa là phun ra. Y không hiểu với tướng mạo của mình thì làm sao có thể xuất hiện trong phim mà lại là một bộ phim khiến cho đạo diễn Vương tâm đắc. Vương Thiên Ốc sau khi xem xét đột nhiên nắm lấy cằm của y thì thầm
– Tôi cũng biết, lấy bộ mặt vừa xanh vừa vàng của anh lúc này thì chẳng thể quay phim được. Cho nên trước tiên hẳn là nuôi anh mập mạp lên sau khi anh khỏe lại rồi thì chúng ta bắt đầu quay phim.
– Nhưng mà…
– Không có nhưng nhị gì cả
– Nhưng…
Vương Thiên Ốc căn bản không có chừa đường cho người khác cự tuyệt.
– Ngay cả tôi là đạo diễn nổi tiếng giờ cũng phải khép nép năn nỉ anh đó, anh còn muốn cái gì nữa? Tiền công chúng ta sẽ thỏa thuận thỏa đáng. Tôi sẽ chi trả tất cả chi phí từ bây giờ cho đến khi anh sinh em bé có được không?
Đinh Tông Nho choáng váng một hồi lâu, Vương Thiên Ốc không có khí chất ngồi ngoáy lỗ mũi, một bên cười thật đắc ý. Muốn lừa gạt Vương Thiên Ốc hắn thì không có phải là chuyện đơn giản đâu.
– Ha ha ha. Bất luận ai muốn giấu diếm điều gì khỏi mắt của tôi thì chỉ có nằm mơ thôi. Tôi làm đạo diễn lâu như vậy không phải chỉ để làm kiểng. Tôi đã thăm dò hoạt động bên chỗ tiến sĩ Cung. Sau khi nói chuyện với tiến sĩ Cung xong thì tôi biết ông ta đang nhận chăm sóc thai kì cho anh.
Đinh Tông Nho ngạc nhiên nói không nên lời. Vương Thiên Ốc càng không có khí chất xoa xoa cái mũi của mình
– Chỉ có thể nói anh thật bất hạnh, yêu ai không yêu lại đi yêu Hạ Cực. Căn bản Hạ Cực không có thừa nhận đứa bé này. Trên thực tế chỉ cần là người không có giá trị cho hắn sử dụng thì hắn xem như là rác rưởi, mặc kệ có phải cùng huyết thống với nhau hay không.
– Ông định uy hiếp tôi sao?
Vương Thiên Ốc nhìn quanh căn nhà trống trải của y một chút rồi cười. Điều này làm Đinh Tông Nho đỏ mặt, hắn chính xác không làm cho người ta có cảm giác đang bị uy hiếp
– Tôi không hề có ý định uy hiếp anh. Tôi giúp anh tất nhiên là có mục đích. Tôi chỉ cần anh để tôi thoải mái ghi hình anh để tôi có thể hoàn thành bộ phim của mình.
Vương Thiên Ốc ngửa đầu về phía trước
– Hơn nữa tiến sĩ Cung bắt đầu nghi ngờ anh tại sao mãi không chịu liên lạc với Hạ Cực.
Đinh Tông Nho lộ ra vẻ mặt lo lắng, Vương Thiên Ốc cười nói tiếp
– Bất quá anh cứ yên tâm. Tôi giúp anh giải quyết rồi.
Hình như cảm thấy phương pháp xử lí của mình có bao nhiêu phần tuyệt diệu, hắn cười hi hi ha ha
– Tôi nói với tiến sĩ Cung bởi vì tôi nổi tiếng quá, cho nên có rất nhiều người tò mò về đời tư của mình. Thành ra tôi mới nhờ anh nói tác giả cái thai là tên Hạ Cực đào hoa kia. Chứ kì thật đó chính là con của ta, của hai chúng ta.
Hắn nói xong lại tiếp tục cười
– Đương nhiên tiến sĩ Cung vẫn còn nghi ngờ, tôi đã nói anh là người tôi yêu tha thiết. Gạt ông ta xong tôi thấy chính mình không nên đi làm đạo diễn mà phải đổi qua làm diễn viên mới đúng.
Đinh Tông Nho kinh ngạc nói không nên lời. Vương Thiên Ốc giúp y thu thập hành lí nói
– Đi thôi. Nơi này anh không thể ở lâu. Sắc mặt anh hiện nay rất xấu rồi. Tôi đã hỏi qua Vương Thiên Ốc. Anh tối thiểu phải tới bệnh viện 2 tháng trước khi sinh để kiểm tra thai nhi. Tất cả tiền viện phí tôi sẽ thanh toán. Đi thôi.
Đinh Tông Nho quả thật là bị hắn cưỡng chế, vừa lôi vừa kéo ra khỏi nhà đến bệnh viện tư nhân của Cung Tú. Ngày ba bữa hắn đều mang theo máy quay phim nói với Cung Tú “muốn ghi lại hình ảnh vợ yêu trong lúc mang thai” khiến cho người khác nghe mà nổi hết da gà, y nghe xong thì xấu hổ không thôi. Nhưng mà Cung Tú thì rất là cảm động.
– Thì ra là biện pháp che mắt thiên hạ. Cho nên chồng anh thực ra không phải là Hạ Cực thảo nào anh ngăn cản không cho tôi liên lạc với anh ta.
Vương Thiên Ốc ngồi một bên cười, nói dối trơn tru
– Có liên lạc cũng không sao. Tôi cũng đã có thông báo cho hạ Cực biết. Dù sao anh ta cũng là người đào hoa, bị báo chí viết thêm một chuyện thì cũng chẳng có vấn đề gì.
Chính hắn cười ha ha. Cung Tú cũng mỉm cười. Đinh Tông Nho dưỡng an ở chỗ hắn, Vương Thiên Ốc mỗi ngày đều hăng hái vác theo một máy quay phim chuyên dụng to đùng, hắn nhìn thấy thôi cũng phát mệt thế nhưng Vương Thiên Ốc dường như chẳng biết chán là gì suốt ngày ghi lại mọi khoảnh khắc của Đinh Tông Nho, làm cho hắn tin tưởng Vương Thiên Ốc mới đúng là người trong lòng của y.
Đinh Tông Nho quả thật là chịu không nổi, nhưng cũng không có cách nào giải thích được Vương Thiên Ốc muốn cái gì. Hắn khi quay phim giống y chang một bạo quân, tiếng nói ồn ào hơn nữa nói cho tất cả không có cãi lại được.
Y không biết tại sao hắn lại muốn quay phim về y. Chỉ biết là hắn đường đưa một cái máy quay về y, sau đó hắn nói vài câu rồi lại nói không đúng làm cho y không nhịn cười được.
Tâm tình của y so với lúc mới mang thai sáng sủa hơn rất nhiều. Thân thể cũng khỏe hơn không ít. Khi hắn ra ngoài đi dạo, có phóng viên một tờ báo đến chụp hình Vương Thiên Ốc, Vương Thiêm Ốc chẳng những không né tránh lại còn quanh minh chính đại ôm ngang eo y, mắt chớp chớp pha trò cho phóng viên chụp hình, còn nhắc phóng viên nhớ chụp đẹp một chút.
Đinh Tông Nho dở khóc dở cười, Vương Thiên Ốc căn bản không có sợ người khác hiểu lầm. Qua ngày hôm sau, trên báo đưa tin Vương Thiên Ốc là đạo diễn đồng tính luyến ái. Bài báo cùng hình Vương Thiên Ốc ôm ngang eo y cười rạng rỡ khiến mọi người đều chấn động. Vương Thiên Ốc đưa y về nhà. Nhà của hắn nằm trong một khu khá sầm uất nhưng riêng nhà của hắn lại rất yên tĩnh lại tràn ngập màu xanh thiên nhiên. Vương Thiên Ốc nói với y đây là nơi tốt nhất để chăm sóc em bé sau khi sinh. Y cũng không khỏi phải thừa nhận điều đó.
Y thuận tiện ở lại nơi nơi này. Ban ngày có người giúp việc đến giúp y những việc lặt vặt trong nhà. Y chỉ cần tập trung chăm sóc thai nhi, sau đó mới là để cho Vương Thiên Ốc có thể tự do quay phim y. Đây mới chính là mục đích chân chính của quái nhân Vương Thiên Ốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.