Ta trở lại khách sạn, đầu rối như tơ vò.
Không thể tin được những chuyện vừa xảy ra là sự thật.
Ta tự véo chính mình, cơ hồ véo sắp chảy máu.
Anh trai ở sảnh khách sạn, vừa cười vừa nói với một cô gái xa lạ.
Thấy ta liền bất ngờ.
"Tiểu Vũ, sao em lại quay về rồi?"
Hắn chạy tới, thấy đôi mắt hoảng hốt của ta, ngữ khí trở nên mềm nhẹ hơn: "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?"
Ta không nói chuyện.
Hắn nói tiếp: "Có phải bị người khác bắt nạt không? Anh sẽ kêu bọn Hoa Tử đi trả thù cho em!"
"Không phải! Anh."
Ta giương mắt nhìn hắn, vành mắt đỏ hoe, cũng không rõ là cao hứng hay là khổ sở.
"Vừa rồi... Chu Yến Hành vừa thổ lộ với em."
Anh trai sửng sốt.
Sau đó, hai mắt sáng lên: "Thật ư? Đó là chuyện tốt mà, sao em lại khóc?"
Ta vân vê ngón tay, ủy khuất nhìn anh trai.
"Nhưng mà, em không biết tại sao cậu ấy lại có thể thích em, cậu ấy là đại minh tinh, còn em thì lại như thế này, căn bản, căn bản không xứng với cậu ấy."
"Cho nên, em từ chối hắn à?"
"Xem như là vậy đi ạ."
"Là vì lý do này?"
"Vâng ạ."
Ta cúi đầu.
👉 Hãy đọc ở Wordpress và Wattpad Tớ Là Mee để ủng hộ editor ạ 👈
Anh trai trầm mặc trong chốc lát, dùng sức nắm lấy hai vai ta.
"Tiểu Vũ, em có biết anh nghĩ thế nào không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-dien-bao/2918839/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.