Mọi người đều nói thành Venice là vì lãng mạn mà sinh.
Ngồi ở quán cà phê được coi là lâu đời nhất thế giới Florian Coffee, nhìn chim bồ câu bay trên quảng trường St. Mark, Cố Diễn sớm đã đem phiền não công việc ném ra sau đầu, tâm tình vô cùng sung sướng.
“Một ly cà phê như vậy thật quý.” Cố Diễn uống một ngụm, miệng tràn ngập mùi cà phê, tiếp theo lười biếng ghé vào trên bàn cà phê.
“Nhưng cũng rất đáng giá.” Nói xong Cố Diễn nghiêng đầu hướng tới phía quảng trường vụng trộm cười cười, mặt đầy thỏa mãn, bộ dáng thoạt nhìn rất có vài phần thiên chân cùng đáng yêu của tiểu hài tử.
Hôm nay là sinh nhật 28 tuổi của Cố Diễn.
Lục Duệ cúi đầu chăm chú nhìn Cố Diễn, buổi chiều dương quang ấm áp thích ý, chiếu vào trên mặt Cố Diễn ánh lên ánh sáng nhè nhẹ.
Lục Duệ nhịn không được thân thủ nhéo nhéo mặt Cố Diễn, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve khóe miệng của cậu.
Cố Diễn cầm bàn tay không thành thật của Lục Duệ, “Lại ăn đậu hủ em liền cắn anh.”
Nói xong Cố Diễn cười hé miệng, làm bộ muốn cắn ngón tay không an phận kia của Lục Duệ.
“Anh không chỉ ăn đậu hủ, còn muốn chính đại quang minh ăn.”
Lục Duệ phản thủ đem tay Cố Diễn cầm lấy. Mười ngón tay của hai người đan vào nhau.
Cố Diễn thẹn thùng đem mặt xoay chỗ khác, cười mắng, “Thực không biết thẹn.”
Thấy Cố Diễn ngạo kiều, Lục Duệ càng thêm vui vẻ không buông tay.
“Bên ngoài rất nhiều bồ câu.” Cố Diễn nói.
“Là rất nhiều.” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-bao-thu/1215187/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.