Vùng ngoại thành có một tòa nhà hai tầng bỏ hoang xây theo kiến trúc của thế kỉ trước, bề ngoài thoạt nhìn có chút lâu năm.
Trời mưa vẫn như trước âm u, bên trong rất tối, thật lâu không có người ở lại khiến cho trong phòng có một tầng quỷ khí dày đặc.
Lúc này trong một phòng của căn nhà, một nữ nhân nằm ở chính giữa.
Khuôn mặt bà được trang điểm tinh xảo, tuy rằng bốn mươi mấy, nhưng dáng vẻ vẫn được bảo tồn như cũ. Nếu như lùi về hai mươi năm, tuyệt đối là đại mỹ nhân làm cho người ta khuynh tâm.
Chẳng qua, lúc này hai mắt bà nhắm nghiền, ở hoàn cảnh như vậy, nếu như không phải ở ngực bà còn hơi phập phồng, đại khái đã khiến cho người khác tưởng bà đã chết…
Trong phòng rất im lặng, có thể nghe được thanh âm sàn sạt ngoài phòng, giọt nước mưa rơi xuống, làm cho thế giới đều im lặng.
Đột nhiên, một trận gió lạnh thổi tới, đem cửa sổ mở toang ra.
Động tĩnh này đã đánh tan sự im lặng của căn phòng.
Nữ nhân ngủ say kia, sau khi nghe thấy âm thanh, lông mi hơi giật giật…
Trong đầu Văn Hà Thục hỗn loạn, trong đầu như một máy chiếu phim, rất nhanh liền hiện lên rất nhiều hình ảnh.
Bà muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt đặc biệt nặng nề, rất khó mở…
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì đầu lại đau như vậy?
Văn Hà Thục mơ mơ màng màng không nghĩ tới chuyện gì vừa mới xảy ra, nhưng trong tiềm thức lại cảm giác được nguy hiểm, bà giật giật ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-bao-thu/1215150/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.