Sau khi ăn tối xong, Kin và Yun cứ tranh giành trả tiền. Vì Yun không muốn sống mà dựa vào người khác, còn Kin không muốn con gái trả tiền khi đi chơi với anh. Sau một hồi tranh cãi, rốt cuộc Yun cũng đành để Kin trả tiền. Hai người cùng nhau ra về. Bỗng Yun chạm phải Kun lúc anh đứng lên, hai người lặn người đứng nhìn nhau một hồi. Kin lên tiếng phá hủy sự yên lặng đáng sợ:
- Yun, chúng ta về thôi!
- Ờ nhỉ?! - Yun chợt tỉnh lại rồi cùng Kin ra khỏi nhà hàng
Sáng hôm sau, Yun không ngủ được nên thức dậy vào lúc 5h sáng. Hình ảnh của Kun và người con gái ấy cứ hiện lên trong đầu cô. "Chẳng lẽ anh ta quên mình rồi?Có gái khác như bao chàng trai rồi? Không yêu mình nữa? Bỏ rơi mình rồi?..." Hàng ngàn câu hỏi cứ hiện lên trên đầu Yun. Cô làm vscn rồi đi dạo trong công viên. Yun đứng bên cạnh hồ nước, đập vào mắt cô là hình ảnh của Kun đang ngồi gần đó, mắt anh nhắm hờ như ngủ, bên cạnh còn có chai rượu uống chưa hết. Yun lại gần đó, trốn sau một gốc cây ngắm nhìn anh. Anh vẫn như xưa, vẫn khuôn mặt, vẫn ánh mắt ấy. Chỉ có sự lạnh lùng tăng lên gấp bội. Đôi môi anh khẽ mấp máy:
- Tính trốn tới bao giờ nữa, Mai Hân - anh gằng giọng 2 chữ "Mai Hân", đôi mắt khẽ mở nhìn qua phía Yun đang lấp ló sau gốc cây.
- Cứ gọi tôi là Yun - Yun cười trừ rồi tiến lại gần anh
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-quay-hoc-vien-sun/2255682/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.