Kun bế Yun về, trông người Yun ướt sũng. Kun bế Yun lên phòng mình, lục trong tủ ra một bộ váy màu hồng đưa cho Yun:
- Chọn cái khác được không? - Yun nhìn bộ váy mà khó chịu
- Tại sao?
- Tôi không thích màu hồng
- Em muốn mặc hay không?
- Được rồi - Yun nói rồi bỏ vào toilet
Kun ngồi ngoài giường đợi Yun. Khi Yun bước ra, trên người mặc bộ váy màu hồng hai dây, dài tới đầu gối, không hở hang cũng không kín đáo. Kun nhìn cô từ đầu tới chân mà không rời mắt. Yun đỏ mặt cầm cái gối đánh vào mặt anh ta. Kun ngạc nhiên cầm cái gối đánh lại. Cả hai đùa nghịch không nhận ra đã hơn 10h. Yun ngạc nhiên nhìn đồng hồ rồi nhìn chiếc giường:
- Qua phòng cũ ngủ
- À được rồi
Yun ra khỏi phòng Kun, thấy mình nên trả ơn vì hắn ta đã giúp mình nên Yun đã xuống bếp làm một ly coffee capuchino. Sau khi pha xong, Yun mang lên phòng Kun, mở cửa vẫn còn thấy anh đang đọc một cuốn sách cô liền tiến vào:
- Tôi... có làm coffee capuchino cho anh này...
- Tại sao em vẫn làm capuchino?
- Bởi vì uống coffee buổi tối sẽ không tốt cho sức khỏe
- Vậy à? Tôi vẫn còn nhớ những lời ngày xưa khi em pha coffee capuchino cho tôi
**********
- Kun à? Em có pha coffee capuchino cho anh này - Yun chìa ra ly coffee nói
- Tại sao em cứ thích làm capuchino vậy? Anh không thích đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-quay-hoc-vien-sun/2255655/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.