Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
Người lên lầu hai không nhiều, trừ những ông chủ này ra thì đa số khách tham quan đều ở lại lầu một, mà Đại Trụ cũng ở lại lầu một phụ trách chiêu đãi khách.
Dù sao cửa hàng mới khai trương sẽ có không ít khách ra ra vào vào, lầu một bắt buộc phải có người trông coi, cũng may là Hoa Bác Vinh đã điều một vài người từ cửa tiệm của ông qua để giúp đỡ, nếu không chỉ dựa vào Phương Minh với Đại Trụ chắc chắn không thể chống đỡ nổi.
“Tôi nhớ được lão Tống bày trên lầu hai này rất nhiều đầu gỗ… ai ôi! Mẹ của tôi…”
Người đàn ông đi đầu tiên vừa nói được nữa câu liền kêu lên sợ hãi, mém chút nữa đã té từ trên cầu thang xuống, cũng may là có người đỡ ở sau lưng ông ta.
Lão Hoàng ngẩng đầu nhìn ông chủ này, đôi mắt chó lộ ra khinh bỉ, sau đó đứng lên rung rung người lưu lại mấy sợi lông chó rồi đi sâu vào bên trong, cuối cùng trực tiếp nằm dưới cửa sổ nhắm mắt lại.
“Con chó này thành tinh rồi! Vừa nãy tôi đã nhìn thấy trong ánh mắt nó mang theo khinh bỉ, thật sự là rất giống ánh mắt khinh bỉ đó!” Trên bậc thang có người nhìn thấy ánh mắt vừa rồi của lão Hoàng, kinh ngạc nói ra.
“Đúng đúng, tôi cũng cảm nhận được, không ngờ tôi lại bị một con chó khinh bỉ!”
Đám người lại nhao nhao nghị luận, mà người đàn ông bị hù dọa lúc nãy thì đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-pham-vu-su/2725670/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.