Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
“Anh Phương, vụ án đã kết thúc mà Ngô Văn Thiến cùng Lý Chấn Quyển cũng đã nhận tội. Mặt khác thông qua hàng xóm của Trương Hải chúng tôi cũng đã biết con chó đen kia là Trương Hải nhặt được 7 năm trước, lúc Ngô Văn Thiến chưa lấy Trương Hải, Trương Hải và chú chó đó đã nương tựa lẫn nhau mà sống…”
Trong điện thoại, Âu Dương Tuyết Tình vẫn đang nói về chuyện vụ án nhưng Phương Minh không quan tâm lắm, mãi tới lúc thấy cô nói gần xong cậu mới mở miệng: “Nếu có thể thì hãy chôn Trương Hải và con chó đen đó ở cùng một chỗ đi.”
Cúp điện thoại rồi Phương Minh mới quay qua nhìn lão Hoàng: “Thế nào? Gần đây mày bị chuyện của con chó đen kia ảnh hưởng hay sao mặt mày lúc nào cũng ủ rũ thế?”
Cách chuyện xảy ra ở gần cô nhi viện đã hai ngày, hai ngày này Phương Minh có thể cảm nhận được tâm tình lão Hoàng không tốt lắm, minh chứng chính là nó không chạy đi tìm con chó cái nào thông đồng mà chỉ nàm sấp trong cửa hàng ngủ gà ngủ gật.
“Mỗi người đều có một vận mệnh mà loài chó chúng mày cũng vậy, mỗi con chó cũng có mệnh vận riêng của nó, có lẽ đó là vận mệnh của con chó đen kia, hợp táng cho nó cùng Trương Hải biết đâu kiếp sau bọn họ còn có thể làm bạn.”
Phương Minh an ủi lão Hoàng một câu sau đó lại nhìn mấy vật điêu khắc trên bàn, mới mấy ngày trôi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-pham-vu-su/2725634/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.