Ngày 11 tháng 2 năm 1971
Trong lúc này, dưới những trận pháo kích dày đặc của quân địch, trong những căn bếp tồi tàn, những người anh nuôi của quân đội nhân dân Việt Nam đang vo tròn từng hạt cơm để tạo thành nắm cơm cho bộ đội ăn no đánh thắng. So với sơn hào hải vị của quân đội Mỹ thì nó chả là gì. Tuy nhiên, đó là những gì tốt nhất có thể có được của một nước Việt Nam nhỏ bé mà ngoan cường. Thông qua bếp Hoàng Cầm, những hạt gạo, cũng là thứ mang theo cả niềm tin và hi vọng của những người ở hậu phương đang tao thành tưng bữa ăn.
"Này đồng chí làm vậy là sai rồi. Nắm cơm ít thế làm sao bộ đội ăn no đánh thắng được" Một người anh nuôi lớn tuổi nói với một người trẻ tuổi hơn. Ông ta mặt một bộ quần áo cũ kĩ như bao người lính khác trên tuyến đường Trường Sơn. Trên khuôn mặt của người đã từng trãi qua kháng chiến chống Pháp đã xuất hiện các nếp nhăn chi chít.
Sau đó, ông ta lấy thêm một vài muỗng cơm rồi cho thên tí muối vào. Tiếp đó, ông quấn chặt miếng vải dùng để đựng cơm lại. Sau cùng, ông cầm trên tay quả cơm nắm tròn như trái banh.
"Như thế này đấy, đồng chí cư thế mà làm" Người đàn ông kia lên tiếng.
Bất chợt, một hình bóng người con gái đi qua làm ông không khỏi để tâm
"Ô hay, đồng chí Vân của Sư đoàn 0 đây mà. Đồng chí đang đi công tác gì à?" Người đàn ông hỏi
Nói thì nó vậy thôi chứ với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nhan-viet-nam/87819/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.