Năm 1971, thủ đô Washington của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Từ xa, tòa nhà Trắng như một ngọn núi không lồ, nơi cư ngụ của các vị thần, không gì có thể xâm phạm được. Tuy nhiên, sự thanh bình ấy cũng bị quấy nhiễu liên tục bởi phong trào phản chiến, vốn đã gần như lật ngược nước Mỹ theo đúng nghĩa đen.
Mọi người, đủ mọi tầng lớp, có người ăn mặt lịch sự như dân văn phòng, có người như ca sĩ, có người da đen, da trắng đều cầm những tấm bảng nghi đủ thứ dòng chữ nhưng tu chung lại đều có ý mong nước Mỹ rút khỏi cuộc chiến Việt Nam. Trước đám đông như dòng sông mùa lũ có thể phá vỡ con đê bất kỳ lúc nào. Đồng thời, dù không cố ý nhưng nó cũng làm cho nhiều con đường trở nên tắc nghẽn nghiêm trọng.
Trong lúc này, một chiếc xe taxi màu vàng như cánh đồng lúa mạch đang đậu ở bên đường. Trong xe, một người đàn ông với bộ râu bao phủ phía dưới khuôn mặt như cỏ trên thảo nguyên cùng cái mũi cao như ngọn núi đang nhìn về đám đông biểu tình. Trên người ông ta khoác một lớp đồ vét lịch sự với tông màu gỗ thông đặc trưng
"Không tin nổi là Washington lại có ngày này" Người đàn ông kia thở dài.
Trong quá khứ, chính ông ta là người đã ủng hộ viện trợ cho Pháp*, sau đó là những lần can thep sâu hơn vào mảnh đất nhỏ bé mang tên Việt Nam kia. Sau cùng, không ai ngờ cuộc chiến đó lại kéo dài lâu tới mức này.
Nhanh chóng trở về thực tại, ông bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nhan-viet-nam/87812/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.