"Ừm!" Tưởng Niên gật đầu.
"Nhưng cậu còn chưa tốt nghiệp cấp ba, cậu có thể làm việc gì?" Thẩm Chiêu Chiêu nhíu mày.
Tưởng Niên cúi đầu: "Phát tờ rơi, rửa chén, cũng đủ để nuôi sống bản thân."
"Vậy việc học của cậu thì sao?" Thẩm Chiêu Chiêu lo lắng nhìn cô ấy.
Tưởng Niên mím môi, bình tĩnh nói: "Tớ không đi học nữa, tớ hiểu tính cách của Tưởng Yếu Di, nếu tớ quay lại trường, chắc chắn cậu ta sẽ không buông tha cho tớ, sẽ lại đến làm phiền tớ."
"Nhưng cậu cũng không thể bỏ học hoàn toàn được. Hơn nữa, cậu học giỏi như vậy, không đi học thì thật là đáng tiếc." Mặc dù Thẩm Chiêu Chiêu luôn nghĩ đến việc lười biếng, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ tới việc bỏ học.
Cô chỉ nghĩ cách để học dễ dàng hơn thôi.
Tưởng Niên: "Tớ có tay có chân, dù không đi học nhưng vẫn có thể tìm được việc nuôi sống bản thân."
Tuy kiếm tiền vất vả hơn một chút nhưng ít nhất cô ấy có thể sống với phẩm giá của mình.
Không cần bị người khác coi thường, cũng không cần bị chỉ trỏ, mắng mỏ.
"Cậu không thể nghĩ như vậy được. Dù việc học không phải là con đường duy nhất nhưng chắc chắn có học vẫn tốt hơn là không học. Cuộc đời chỉ có một, đừng đưa ra quyết định khiến mình hối hận. Tớ biết, cậu không muốn đi học là vì Tưởng Yếu Di kia, nhưng cuộc đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-ngot-sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3680102/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.