"Anh nói ai thấp hả?"
Đừng tưởng cô nghe không hiểu, tên này đang ghét bỏ chiều cao của cô.
Thẩm Chiêu Chiêu cao một mét sáu, thân hình cân đối. Thực ra, trong đám nữ sinh, cô không tính là thấp, nhưng khi đứng cạnh đối phương thì cô hơi nhỏ nhắn thật.
Vì sợ nóng nên hôm nay cô chỉ mặc áo phông ngắn tay và quần short jean, đôi chân vừa trắng vừa thẳng, khiến không ít người trên xe nhìn cô chằm chằm.
Thịnh Trử Ý không khỏi nhếch khóe môi, phát ra một tiếng cười trầm thấp.
Thật tuyệt khi được gặp lại!
"Anh còn cười nhạo em?" Thẩm Chiêu Chiêu nhìn anh chằm chằm.
"Không có, em nghe lầm rồi!"
Thịnh Trử Ý lấy tay che miệng, ngoảnh mặt che giấu nụ cười, ho nhẹ một tiếng, lên tiếng phủ nhận.
Anh biết, nếu tiếp tục nói, cô gái này sẽ giơ chân lên, vậy nên anh vươn tay cầm lấy chiếc vali rồi nói: "Đi thôi!"
Sau khi ra khỏi nhà ga, Thịnh Trử Ý trực tiếp bắt taxi.
Khoảng một tiếng sau, xe dừng lại trước cổng một khu biệt thự.
Từ trên xe bước xuống, Thẩm Chiêu Chiêu nhìn ngôi trường đối diện biệt thự.
Quả thật rất gần.
"Về nhà trước," Thấy cô đang nhìn chằm chằm vào trường học đối diện, Thịnh Trử Ý mở miệng nói, "Hai ngày nữa mới được báo danh, đến lúc đó anh sẽ đưa em vào tham quan."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-ngot-sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3675121/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.