"Được, tôi xin lỗi!" Tránh đi cái hại trước mắt, Thẩm Chiêu Chiêu tự nhận co được dãn được.
"Tôi xin lỗi," cô nói.
Nói xong liền kéo Hứa Tư Ngôn rời đi.
Nhưng cô lại bị đối phương chặn lại: "Tôi đã cho hai người đi chưa?"
"Tôi đã xin lỗi rồi, cậu còn muốn gì nữa?"
Nam sinh tỏ ra bất cần, cười lưu manh nói: "Tôi thấy lời xin lỗi của cậu thiếu một chút thành ý, hay là thế này đi, cậu gọi tôi một tiếng anh trai, thế nào?"
Sắc mặt Thẩm Chiêu Chiêu không khỏi tối sầm lại.
Mình thì lui hết lần này đến lần khác, người khác được một tấc lại muốn tiến một thước, vậy thì không cần phải tiếp tục lui nữa.
"Nơi này cách cổng không xa. Nếu tôi hét lên, chắc chắn bảo vệ có thể nghe thấy. Cậu có chắc là muốn tiếp tục chặn đường chúng tôi không?"
"Em gái, em đang hù dọa anh à!" Đối phương chẳng những không thu liễm mà còn cười không kiêng nể gì cả.
Đàn em phía sau cũng phát ra tiếng ồn ào.
Không coi trọng lời đe dọa của Thẩm Chiêu Chiêu chút nào.
Thẩm Chiêu Chiêu cau mày, những người này khó đối phó hơn cô nghĩ.
Tuy nhiên, cô cũng hiểu rằng, khí thế của mình không thể yếu được, những người này đang thử thách điểm mấu chốt của cô: "Tôi chỉ nói ra sự thật thôi, tôi không muốn gây rắc rối, nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-ngot-sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3675111/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.