Đột nhiên cô không muốn nói gì cả.
"Thầy vui là được!"
Thẩm Chiêu Chiêu buông cổ áo của Tạ Miểu, đen mặt quay lại chỗ ngồi bên cạnh Hứa Tư Ngôn.
"Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?" Hứa Tư Ngôn nhìn thoáng qua phía Tạ Miểu rồi hỏi cô.
Thẩm Chiêu Chiêu: "Vừa rồi có người nhốt tớ trong nhà vệ sinh, nhất định là Tạ Miểu."
Chẳng trách cô gái này trở mặt ngay lập tức.
"Rốt cuộc người này muốn làm gì vậy?" Hứa Tư Ngôn cau mày.
"Không biết, tớ luôn cảm thấy chị ta có gì đó không đúng." Thẩm Chiêu Chiêu âm trầm nhìn về phía Tạ Miểu, đối phương còn nhếch môi khiêu khích cô, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.
"Nếu thầy thật sự nói chuyện này với chủ nhiệm lớp thì sao?" Hứa Tư Ngôn lo lắng hỏi.
"Tớ không đánh chị ta thật, hơn nữa, gọi phụ huynh thôi mà, cậu nghĩ tớ sẽ sợ sao?" Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên, đối với ba cô mà nói, gọi phụ huynh giống như chuyện thường ngày.
Đến lúc đó, ai tìm phiền phức cho ai còn chưa biết.
Không có gì phải sợ!
Hứa Tư Ngôn nghe vậy thì cười: "Thật ra, tớ rất ghen tị với bầu không khí gia đình nhà cậu." Giống như, dù cô có làm gì thì gia đình cũng sẽ ủng hộ cô vô điều kiện.
Ghen tị với cô cái gì?
Ghen tị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-ngot-sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3675107/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.