Vài phút trước, ở bên trong khuôn viên tổ trạch Đường gia.
Đường Viễn cầm trong tay chiếc điện thoại, do dự không biết trước tiên nên gọi cho người nào mới phải.
Mặc dù những lời Ngô Kiến Quốc nói không phải không có lý, sự việc lần này còn quá nhiều biến số chưa thể nắm bắt được.
Nếu như cứ cố gắng đẩy nhanh quá trình mà vội vàng bỏ qua việc tính toán chu toàn, thì chỉ e không những Đường Yên gặp nguy hiểm, mà ngay cả mấy người Ngô Kiến Quốc cùng các đạo sĩ kia cũng khó lòng tự bảo vệ được bản thân.
Thế nhưng một ngày Đường Yên còn nằm trong tay của đám người kia, là một ngày Đường Viễn mất ăn mất ngủ, sự lo lắng cứ chồng chất ngày này qua ngày khác khiến cho tâm trạng của ông ta vừa rối bời lại vừa nóng nảy.
Không rõ Đường Yên bị bắt đi như vậy, có phải chịu nhiều khổ cực hay không? Đám người đó có làm ra những chuyện vô lại, có hành hạ nàng hay không? Hôm nay không thể đưa nàng ra ngoài, chẳng rõ ngày mai Đường Yên có còn mạng để chờ người ta tới giải cứu hay không...?
Những câu hỏi ấy đan xen dồn dập trong đầu Đường Viễn, khiến cho luồng suy nghĩ của ông ta giống như một mớ bòng bong, càng gỡ càng rối hơn.
Mặc dù Đường Viễn hiểu rằng bản thân cần phải bình tĩnh lại, càng nóng vội thì chỉ càng khiến cho cách nhìn nhận sự việc trở nên phức tạp, khó giải quyết hơn mà thôi.
Thế nhưng rốt cuộc con người vẫn là loài động vật có tình cảm, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-thoi-dai/1739082/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.