Cánh cửa phòng giam bật mở, Chu Doãn Văn từ bên ngoài vội vàng bước vào, phía sau lưng còn có thêm hai sĩ quan khác.
Ánh mắt Chu Doãn Văn lộ rõ vẻ bàng hoàng kinh ngạc, hắn nhìn chằm chằm vào cái xác đang nằm trên mặt đất, run giọng hỏi:
"Chuyện... Chuyện này là sao?"
Xong! Xong thật rồi!
Đây là ý nghĩ đầu tiên xẹt qua trong não Chu Doãn Văn.
Chính hắn, chứ không phải ai khác, là người dẫn Ngô Kiến Quốc tới đây, còn để cậu ta một mình gặp gỡ trực tiếp với Tống Viễn Sơn.
Mà bây giờ Tống Viễn Sơn đã mạng vong đương trường, vậy thì người duy nhất ở trong phòng cùng hắn cũng chính là kẻ tình nghi số một, mà người đó không ai khác chính là Ngô Kiến Quốc.
Không khó để có thể nghĩ được hậu quả của sự việc lần này sẽ nghiêm trọng đến mức nào.
Tống Viễn Sơn vừa chết, đầu mối về món đồ đang mất tích kia liền lập tức bị đứt đoạn. Mà mục tiêu của đám người Thiết Sa cũng chính là Tống Viễn Sơn, nếu như biết hắn đã bỏ mạng, vậy thì không dám chắc Thiết Sa sẽ làm ra chuyện điên rồ gì.
Vì một hành động lần này của mình, không chỉ khiến cho vụ án đầu đạn A rơi vào cục diện hoàn toàn bế tắc, mà còn đẩy tính mạng của cháu gái một nguyên lão xuống hố lửa.
Sai lầm này, hoàn toàn vô phương cứu chữa, sự nghiệp chính trị của Chu Doãn Văn hắn tới đây coi như bế mạc, mà những tội danh liên đới khác cũng khó lòng mà tránh khỏi.
Ngô Kiến Quốc liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-thoi-dai/1739070/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.