Roger ra lệnh cho tất cả tạm thời hạ vũ khí, sau đó hắn trực tiếp tiến tới phía người kia, mở miệng hỏi:
"Ngài Clark...?"
Ngài Clark xoa xoa đôi bàn tay lấp lánh ánh bạc, nhìn thẳng vào mặt Roger, cười nhạt nói:
"Hình như tôi trông chờ quá nhiều vào các anh thì phải? Một chuyện đơn giản như vậy cũng làm không xong?"
Roger không đáp lại câu hỏi mang đậm tính giễu cợt ấy, cũng không cố gắng giải thích hay biện bạch gì.
Đúng, có thể bởi vì sự xuất hiện bật ngờ của Ngô Kiến Quốc, mới khiến cho kế hoạch của hắn bị xáo trộn hoàn toàn, từ đó dẫn tới thất bại ngày hôm nay. Nhưng đó không phải là lý do mà Roger muốn dùng để đổ lỗi, cũng không phải là điều mà Ngài Clark muốn nghe.
Roger hiểu thất bại là thất bại, bất kể bởi lý do gì. Bất kể là bởi yếu tố khách quan, hay chủ quan, hoặc là cả hai.
Hắn lắc đầu, hướng về phía Ngài Clark đáp:
"Chúng tôi đã thất bại. Ngay ngày mai phần tiền hợp đồng sẽ được chuyển tới tài khoản của ngài cùng với tiền bồi thường..."
Roger còn chưa kịp nói hết câu, thì đối phương đã xua tay đáp:
"Không cần thiết, các anh chỉ cần giúp tôi một chút việc nhỏ, tôi sẽ xem như hợp đồng lần này đã hoàn thành."
"Việc gì... ?"
Ngài Clark mỉm cười:
"Thu hút sự chú ý của đám cảnh sát trên đường kia, kéo dài thời gian cho tôi. Vậy là đủ."
Ánh mắt Roger lộ rõ vẻ nghi ngờ:
"Chỉ như vậy thôi ?"
Nụ cười trên mặt Ngài Clark vụt tắt, giọng hắn hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-thoi-dai/1739057/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.