Sau một hồi đắn đo, cuối cùng Lý Văn Lượng cũng mở miệng nói:
- Được, ta tin tưởng Kiến Quốc ngươi chính là quý nhân của ta. Bây giờ ngươi lên xe, cùng ta tới bệnh viện, ta sẽ cứu sống lão gia tử trước mắt mọi người, để bác cả bác hai phải nhìn ta bằng con mắt khác.
Ngô Kiến Quốc xua tay cười mắng:
- Đi, ngươi tự đi xe của ngươi, bên này còn có mỹ nữ đang chờ ta, ngươi kêu ta ngồi cùng ngươi làm cái rắm gì.
Lý Văn Lượng xoa tay cười ha hả:
- Haha, đúng vậy đúng vậy, còn quên mất ngươi có số đào hoa phân chó. Vậy được, các ngươi hãy tới bệnh viện quân đội Yến Kinh, sau đó sẽ có người ra đón. Anh Trương, chúng ta đi trước.
Nhìn theo bóng chiếc Land Cruiser đi khuất, Ngô Kiến Quốc mới quay trở lại trong xe. Trần Tiểu Uyển ngước mắt nhìn hắn, ý hỏi có chuyện gì. Ngô Kiến Quốc tằng hắng giọng, nói:
- Lão Lý bên kia có việc gấp cần ta giúp, chúng ta trước tiên đi bệnh viện quân đội Yến Kinh một lát, sau đó mới tới ngân hàng có được không?
Trần Tiểu Uyển gật gật đầu, mặc dù trong lòng nàng muốn tới ngân hàng ngay bây giờ, cả đêm hôm qua Trần Tiểu Uyển gần như không ngủ được chút nào, trong đầu nàng đầy sự nghi ngờ, bất an.
Liệu tập tài liệu kia có phải nguyên nhân gây ra cái chết của cha nàng? Nội dung trong đó rốt cuộc có gì quan trọng, để cho bọn họ không tiếc giá nào truy sát cha con nàng hết lần này tới lần khác?
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-thoi-dai/1739036/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.