Trong một căn nhà trên phố Đông.
Ngô Kiến Quốc châm một điếu thuốc, rít lấy một hơi thật sâu, sau đó phun ra một làn sương khói dày đặc. Lão Cửu chậm rãi rót trà, yên lặng không nói gì, chỉ tập trung thưởng thức chén trà trong tay.
Lúc này Lý Văn Lượng mở cửa bước vào, mắng một câu:
- Con mẹ nó Đường gia này vươn tay quá dài rồi, nơi này là tỉnh Yến, không phải thủ đô, vậy mà họ cũng dám điều động đặc cảnh.
Ngô Kiến Quốc cười nói:
- Lão Lý tới rồi hả, không có vấn đề gì chứ?
- Phì, hai người các ngươi chạy còn nhanh hơn ngựa, để lão tử một mình chịu trận. Tuy nhiên cũng còn may mắn, người dẫn đội lần này có quan hệ không tệ với bác cả của ta, cho nên mọi chuyện đã được dàn xếp ổn thỏa. Mấy cây súng của lão Cửu kia, bên phía cảnh sát đã tịch thu rồi, sẽ không truy cứu thêm nữa.
Lão Cửu lúc này mới mở miệng:
- Rắc rối lần này vẫn phải cảm ơn lão Lý ngươi, xử lý rất êm đẹp.
Lý Văn Lượng xua tay nói:
- Đừng nói vậy, lão Cửu ngươi cũng là vì ra mặt giúp ta, nào có chuyện ta để ngươi một mình gánh vác chứ.
Tình huống lúc nãy thực sự rất hỗn loạn, Lý Văn Lượng cũng muốn rút chạy theo lão Cửu, nhưng vì bị thương nên chỉ có thể khập khiễng mà đi. Kết quả chưa chạy được ba bước đã bị đặc cảnh xông tới đè xuống đất, sau đó bị trói tay đưa về trụ sở cảnh sát phố Đông.
Vừa tới nơi Lý Văn Lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-thoi-dai/1739033/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.