Chương trước
Chương sau
Khi một đám người cá do Arlong dẫn đầu trở về Công Viên Arlong, nhóm Luffy đã sớm rời khỏi nơi này.
Người Bạch Tuộc Hachan là người đầu tiên phát hiện ra tình trạng của công viên có vẻ như không đúng, hắn ta nhanh chóng bước nhanh đi trước, vượt qua cái cổng đã bị Luffy trước đó đánh bay phần cánh cửa để che chắn, đi vào phía bên trong.
“Ngài Arlong... Không ổn rồi... Đã có chuyện xảy ra ở nơi này trong lúc chúng ta vắng mặt...”
Hachan khi nhìn thấy tình cảnh hiện tại bên trong công viên Arlong, hắn ta không tự chủ được giật mình một cái, sau đó liền mở cái miệng như cái loa của mình hét lớn để cho những người còn ở bên ngoài có thể nghe được.
Nghe được tiếng gọi của Hachan vọng ra, Arlong cùng các sĩ quan khác của băng mang theo những tên thuộc hạ còn lại cũng nhanh chóng bước nhanh vào.
“Là kẻ nào làm!!!!”
Arlong cực kỳ tức giận rống lên một tiếng, trước mắt hắn ta là vô số đồng chủng người cá của hắn đang nằm la liệt trên mặt sân công viên, kiến trúc của nơi này cũng bị tàn phá vô cùng nghiêm trọng.
Phải biết rằng, hắn ta đã đổ không biết bao nhiêu tiền bạc và công sức vào nơi này, trong khi đó hiện tại Công Viên Arlong chỉ còn lại những mảnh vỡ đất đá vương vãi khắp nơi, những điều này làm sao mà không khiến cho Arlong điên tiếc cả lên.
Sắc mặt của những người còn lại cũng liên tục biến hóa, ban đầu là sững sờ, không tin những thứ mà mình đang nhìn ở trong mắt, tiếp sau đó là cực kỳ phẫn nộ.
Sĩ Quan ‘Người Cá Chù’ Chuu đi đến gần một cái xác người cá, hắn ta cúi người xuống, nhanh chóng kiểm tra thân thể của người này, rồi sau đó cũng làm điều tương tự với ba bốn cái xác khác nữa.
Xong xuôi, hắn ta đứng lên, đút hai vào trong túi quần, ngẫm nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói: “Bọn họ bị tấn công bởi nhiều cách khác nhau... Người thì bị kiếm chém, người thì bị gây ra tổn thương bằng quyền cước, còn có người có dấu hiệu giống như là bị đạn nổ làm bị thương... Có rất ít người đã chết, nhưng đa số đều là bị thương vô cùng nặng, tình trạng cơ thể vô cùng tồi tệ, hôn mê sâu, không biết sẽ đến bao giờ mới có thể tỉnh lại...”
Sĩ Quan ‘Người Cá Đuối’ Kurobi khoanh tay ở trước ngực, khuôn mặt hắn ta vô cùng nguy hiểm: “Vậy là nơi này đã bị một nhóm người tấn công chứ không phải là một cá nhân gây ra... Mà trong số người bị hại, hiện tại không còn ai là tỉnh táo, thì trong thời gian ngắn chúng ta không thể biết được ai là kẻ chủ mưu của việc này...”
“Khụ... khụ... khụ...”
— QUẢNG CÁO —

Ngay lúc một đám cán bộ Băng Hải Tặc Arlong đang phân tích tìm kiếm dấu vết để truy ra kẻ chủ mưu việc tấn công nơi này, thì bỗng nhiên có âm thanh người nào đó ho khan phát ra.
Arlong rất nhanh đi đến một vị trí ở bên góc, hai tay nâng lên thân thể của một người, rất rõ ràng tiếng ho vừa rồi phát ra xuất phát từ tên này.
Arlong nhìn xuống kẻ đang ở trong tay mình, hỏi: “Là kẻ nào đã làm ra tất cả việc này?”
“Là... Là ngài Arlong... Rốt cuộc thì mọi người đã trở về...”
Bộ dáng của tên này hiện tại dường như là đã suy yếu đến cực hạn, trong miệng phát ra những âm thanh thều thào.
“Kẻ nào đã tấn công nơi này?”
Arlong vẫn chưa nhận được đáp án, hắn ta dùng tay hơi lắc kẻ mình đang nâng lên, hỏi lại thêm một lần nữa.
Thân thể bị lay động, tên người cá bị thương cũng hơi tỉnh táo lại một chút, dùng tất cả chút sức lực cuối cùng thốt lên: “Bọn hắn có 6 người... Trong đó có 3 tên là thợ săn tiền thưởng... Chúng tôi chỉ biết một người trong số đó là ‘Thợ Săn Hải Tặc’ Roronoa Zoro... Còn 3 tên còn lại thì vô cùng lạ mặt, trông mặt mũi thì chỉ là mấy thằng nhóc, còn rất trẻ tuổi...”
Nói đến đây, thì hắn ta cũng giống như là bóng đèn đã bị đứt dây tóc, đầu nghiêng qua một bên, trực tiếp xụi lơ, chìm vào trong hôn mê.
“Thì ra là ‘Thợ Săn Hải Tặc’ Roronoa Zoro... Cũng đúng, cũng chỉ có nhân vật cỡ như hắn thì mới có thể đánh bại những đồng chủng người cá mạnh mẽ của chúng ta, bọn người bình thường thì không thể làm gì được...”
Người Cá Chù Chuu ồ lên một tiếng, rốt cuộc cũng hiểu bởi vì sao mà đám thuộc hạ Băng Hải Tặc Arlong lại bị thua một cách thảm hại như vậy, dù gì thì Zoro cũng là nhân vật có máu mặt tại vùng biển này.
Arlong thì dường như là không quan tâm đến danh tiếng của Zoro, chỉ là hừ lạnh một tiếng: “Chỉ là một tên loài người thấp hèn, thế mà dám làm tổn thương những đồng tộc mang dòng máu người cá cao quý của chúng ta... Bọn hắn chắc chắn vẫn chưa đi xa được...”
— QUẢNG CÁO —
Hắn ta dùng ngón tay chỉ về một vài tên thuộc hạ, ra lệnh: “Mau đi tìm kiếm tung tích của bọn người này...”
Mấy tên thuộc hạ vâng dạ một tiếng, sau đó ngay lập tức có bốn năm tên người cá phân chia ra, mà đi theo các hướng khác nhau tìm kiếm.
...
Nhóm người Luffy sau khi rời khỏi Công Viên Arlong thì cũng chọn đại một đường mà đi, bởi vì không có ai biết đường cả, hiển nhiên là bọn họ đã không chạm mặt một đám Arlong đi trở về công viên.
Mặc dù như vậy, đoàn người mù đường của Luffy sau một khoảng thời gian đi loanh quanh không có phương hướng, bằng một cách may mắn mà vẫn có thể đặt chân tới được cửa làng Cocoyashi.
Thời điểm này, thôn dân trong làng hầu hết đã là ai về nhà nấy, trên con đường làng vô cùng vắng vẻ.
“Ở đây yên ắng quá nhỉ?”
Usopp nhìn cảnh vật xung quanh một chút, đánh giá.
“Các cậu là ai? Đến đây làm gì ?”
Cảnh Sát Genzo ở một bên đi ra, sau đó từ bước đến gần đám người Luffy, hầu như lúc nào ông ta cũng canh giữ ở cổng làng, cho nên khi mọi người tiếp cận nơi này, ông ta ngay lập tức nhận ra.
Luffy mở miệng lên tiếng: “Chúng tôi đến đây tìm Nami!”
Nghe thấy cậu ta nói vậy, Cảnh Sát Genzo thở dài một hơi: “Các cậu tìm tới đây là bởi vì bị con bé Nami lừa à? Nếu vậy thì phải làm các cậu thất vọng rồi... Trước đây không bao lâu thì toàn bộ số tiền của con bé đã bị Hải Quân cho tịch thu. Bây giờ có muốn đòi cũng không thể...”
Không đợi ông ta nói cho xong, Luffy ngay lập tức cắt lời: “Tôi đến đây chỉ vì tìm về hoa tiêu của chúng tôi mà thôi!!!”
— QUẢNG CÁO —

Ngay lúc trên mặt của Genzo lộ ra vẻ nghi hoặc, Zoro đang ôm thanh kiếm khoanh tay trước ngực, nói: “Mấy chuyện khác chúng tôi không quan tâm, hãy nói cho chúng tôi nhà cô ta ở đâu đi?”
Cảm thấy mấy cậu thanh niên ở trước mặt không có ý đồ gì xấu, Cảnh Sát Genzo rốt cuộc cũng đồng ý chỉ cho bọn họ đi đến nơi Nami sinh sống.
Dưới sự dẫn đường của ông ta, cả đám đi đến ngôi nhà gỗ nhỏ phía đông của ngôi làng Cocoyashi, ở chính giữa một khu rừng cam rộng lớn.
...
Khi ở cùng người dân thì Nami tỏ ra vô cùng mạnh mẽ, kiên cường, nhưng kể từ khi từ làng trở về, cô ấy lập tức tìm cho một một góc, tự liếm láp vết thương của chính mình.
Như là cái xác không hồn, Nami tại một chỗ khuất bên trong vườn cam, tâm trạng của cô ta giống như là hoàn toàn sụp đổ, quỳ hai chân trên mặt đất.
“Arlong!!!”
Trong miệng cô ta rít gào, đột nhiên Nami lấy ra một con dao găm, hung hăng hướng về bả vai của mình mà đâm tới.
“Phốc!”
Nơi đó có cái hình xăm kí hiệu, đại biểu cho một thành viên của Băng Hải Tặc Arlong, nhưng mà hiện tại xem ra, nó càng giống như là một biểu tượng dành cho nô lệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.