Trên đường đi về nhà, Nami ngẩng đầu lên nhìn trời.
Rõ ràng chỉ là một bầu trời bình thường, nhưng hôm nay lại cảm giác vô cùng sáng sủa: trời xanh, mây trắng.
“Chờ tôi chuộc lại làng Cocoyashi, tôi liền sẽ đi tìm các cậu... Nếu như các cậu không chê... Không, tôi còn thiếu tiền mọi người. Coi như bị ghét bỏ tôi cũng phải cùng các cậu ra biển, coi như lao động làm để trả nợ!”
Thiếu nữ trong lòng vui sướng, sải bước đều trên con đường làng, trong mắt của cô ấy hiện giờ bầu trời mây trắng một hồi đã biến thành một cái mũ rơm, một hồi lại biến thành ba thanh kiếm...
Nhưng mà, tâm trạng vui vẻ không giữ được bao lâu.
“Này, đám Hải Quân các ngươi vây quanh trước cửa nhà ta làm gì?”
Nếu như có một Bảng Xếp Hạng cừu nhân của Nami, người đứng đầu đương nhiên không ai khác chính là hải tặc Arlong, mà chiếm giữ ở vị trí thứ hai nhất định chính là Hải Quân.
Nếu như không phải những tên ăn không ngồi rồi này, cô ấy như thế nào có khả năng bị Băng Hải Tặc Arlong thống trị ròng rã tận 8 năm trời.
“Chít chít... Ta là Đại Tá Nezumi (Chuột),chỉ huy Chi Đội Hải Quân Số 16. Cô chính là tội phạm tên Nami phải không?”
Ngoại hình bên ngoài cũng giống hệt với cái tên của hắn ta, khuôn mặt vô cùng giống chuột, có bộ ria mép, râu dê, có đôi tai chuột gắn trên cái mũ hải quân của mình.
Không giống những lính Hải Quân khác, tên này mặc một bộ áo khoác dài đến chân màu xanh xám, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-luc-gia-tai-thoi-dai-vua-hai-tac/930088/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.