‘‘Hừ, để hắn ta khôi phục rồi sau đó sẽ tiếp tục đi cướp bóc đốt giết mọi người!’’
Tên đầu bếp to con tỏ ra vẻ khinh thường, tiếp đó hắn ta lấy ra một con dao phay cầm trên tay, nhìn về phía Krieg nói: ‘‘Loại người như ngươi, nếu như được ăn no, điều đầu tiên làm chính là tấn công cái tiệm này chứ gì. Một ly nước cũng không cho!’’
‘‘Bịch!’’ Tên hải tặc đầu lĩnh cao to lập tức khụy hai đầu gối quỳ xuống, đầu hắn cúi rạp, cái trán đặt sát ở dưới sàn nhà, dùng âm thanh đáng thương cầu xin: ‘‘Tôi hứa với các ông ăn no rồi chúng tôi sẽ trở về ngay... Xin các ông hãy cứu tôi! Cho tôi một chút cơm thừa canh cặn cũng được...’’
‘‘Thủ lĩnh Krieg! Thủ lĩnh đừng làm như vậy mà! Đừng xuống nước năn nỉ! Người có bao giờ như thế đâu!’’
Gin nhìn thấy thuyền trưởng nhà mình khúm núm như vậy, hắn ta không khỏi kích động đến mức nước mắt cũng bắt đầu ứa ra.
Alex đứng im ở một bên xem kịch, cậu ta không thể không đánh giá cao tên hải tặc Krieg này, hắn ta là một nhân vật trường kỳ ngồi ở vị trí bá chủ hải tặc tại Biển Đông.
Hắn ta là một người không xem ai ra gì, vong ân phụ nghĩa, tâm ngoan thủ lạt, ngay cả thuộc hạ của mình cũng có thể mặc kệ việc bọn chúng sống hay chết, là loại người từ đầu đến đuôi đều để cho người khác chán ghét.
Tự nhận chính mình là thiên hạ vô địch, tự đại, vô tình và hèn hạ.
Nhưng mà Alex không có chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-luc-gia-tai-thoi-dai-vua-hai-tac/930073/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.